Suốt cả một ngày, Mặc Tư Thuần cứ thế bận tâm chăm sóc cho Christian Drew Grey.
Có lẽ vì đã một ngày không chợp mắt nên đêm đến, rất nhanh bà đã chìm vào giấc ngủ.
Christian Drew Grey gắng gượng sức để không động chạm vào miệng vết thương vừa mới phẫu thuật, tay nhẹ nhàng kéo Mặc Tư Thuần đã ngủ say ôm vào lòng, hôn một cái rồi chỉnh lại tư thế để bà gối đầu nằm bên cạnh ông.
Giường bệnh của Christian Drew Grey khá rộng, đủ chỗ cho hai người.
Nằm một bên say sưa ngắm nhìn vợ ngủ, đó có lẽ là thú vui tao nhã của ông ngay lúc này.
Cánh cửa phòng bật mở, Bella bước từng bước đi chậm rãi.
Cô không muốn vì lớn tiếng mà đánh thức mẹ.
Mẹ cô đã mệt mỏi cả một ngày dài.
-"Những kẻ đã ám sát ba, chúng có lai lịch ra sao?"
-"Ba không rõ.
Chúng có ấn kí riêng trên cơ thể.
Có lẽ là chịu sự sai khiến của ai đó"
-"Mặc kệ chúng là ai, nhưng nếu đã dám động vào gia đình ta, con tuyệt đối không buông tha cho chúng"
Christian Drew Grey là người đàn ông từng trải, phong ba bão táp của cuộc đời đều tự mình tôi luyện.
Theo năm tháng dần trôi ông học được cách thức giữ mình luôn an tĩnh khi đứng trước đầu ngọn sóng lớn.
Vụ ám sát lần này nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Không ai nghĩ rằng chúng lại công khai ám toán như thế.
Rất may, Christian Drew Grey đã kịp thời phán đoán được hướng đi của viên đạn, xoay chuyển để tránh vị trí trí mạng.
Nếu không, cho dù có mười ông trời cũng không cứu được.
-"Ba đoán được kẻ gây ra chuyện này là ai đúng không? Chỉ là con biết, ba không muốn để con bận tâm"
Bella nghiêm túc nhìn khuôn mặt hiền từ của cha.
Cha của cô! Người cha mà cô yêu thương nhất, luôn xem xét mọi việc một cách chu toàn cho cô.
-"Bé ngoan! Con thử đoán xem?"
-"Chẳng phải rất rõ ràng rồi hay sao? Người mà ba đặc biệt đưa vào tầm ngắm những năm nay...Vương Nghị?"
-"Bé con! Ba thấy vừa rồi trong mắt con có hận ý.
Con...?"
-"Người của ông ta rất chướng mắt, gây thù chuốc oán với con.
Con thật lòng chán ghét lão già đó"
"Người của ông ta" mà Bella đang nhắc đến trong lời nói, không ai khác chỉ có một duy nhất.
Bella căm ghét Vương Nghị vì cô nhìn ra được lòng lang dạ sói của ông ta, nhưng đó chỉ là một phần.
Nguyên nhân lớn nhất, có lẽ bắt nguồn từ cái tên Vương Nghi, con gái của ông ta, cô ả luôn tìm cách ngấp nghé người đàn ông của cô.
Có một sự thật mãi mãi không bao giờ thay đổi.
Tào Dịch Thiên là người đàn ông của Bella Drew Grey!
Đã thuộc về cô, mãi mãi đều sẽ là của cô.
-"Vương Nghị...quả thật là không biết trời cao đất dày!"
Chất giọng khàn khàn có từ tính của Christian Drew Grey vang lên một cách thâm thúy.
Chuyện này, phải quay ngược trở về từ nhiều năm trước.
Thuở thiếu thời của nhiều năm về trước, ban đầu Christian Drew Grey và Vương Nghị là hai huynh đệ kết nghĩa, tình cảm không đến nỗi tệ.
Sirius Drew Grey cũng rất tôn trọng người đàn anh là ông ta.
Sau này, Christian Drew Grey từ thù hóa thành bạn thân với những địch thủ trên thương trường, cùng nhau hợp thành "ngũ đại Thiên Vương" uy chấn thiên hạ, tiếng tăm lẫy lừng.
Lúc bấy giờ, mối quan hệ kết nghĩa với Vương Nghị từ từ nhạt phai.
Sự rạn nứt trong tình anh em gay gắt đến mức không thể vãn hồi, kể từ lúc có sự xuất hiện của...Mặc Tư Thuần.
Trước kia, ông trùm châu Âu - Lưu Vĩnh Kỳ là vị học trưởng vô cùng thân thiết với Mặc Tư Thuần.
Một nhân vật tai to mặt lớn, cùng với Christian Drew Grey kẻ tám lạng, người nửa cân.
Không có bất cứ nguyên do gì lại không biết nhau.
***
Hẳn ai cũng biết, Christian Drew Grey tuổi đôi mươi dung mạo bất phàm, tài năng xuất chúng, là anh hùng hào kiệt, rồng trong thiên hạ.
Không lấy làm lạ khi anh được vây quanh bởi nhiều bóng hồng xinh đẹp.
Đó là một buổi chiều ngày hè định mệnh của tháng Năm, tại một cửa hiệu thời trang Gucci trên khu phố sầm uất của Madrid.
Christian Drew Grey và Lưu Vĩnh Kỳ là khách quý đặc biệt ngày hôm ấy.
Mặc Tư Thuần một thân một mình đến xứ sở bò tót Tây Ban Nha, nơi thiên đường nắng ấm du lịch.
Cô đi bộ trên con phố Tây nhộn nhịp, ánh nắng chan hòa lưu luyến nhìn theo, điểm xuyến cho vẻ đẹp truyền thống Á Đông đầy phong tình vạn chủng.
Cô đi bộ rất lâu, xuôi theo con phố Cartagena, phố Ortega và Gasset.
Một cách tình cờ, cô rẽ vào cửa hiệu thời trang Gucci.
Khoảnh khắc bước chân vào cửa hàng, cô gặp lại vị học trưởng Lưu Vĩnh Kỳ tài năng của trường, người đàn anh tôn kính.
Và bên cạnh anh ấy, cô thấy một anh chàng rất đẹp trai, cao gần hai mét.
Mặc Tư Thuần đứng sững lại.
Một cảm xúc khó tả dâng lên trong lòng.
Một thoáng chớp nhoáng, mặt đối mặt...
Một khoảnh khắc Christian chẳng thể gọi tên...
Thứ gì đó kêu tách một cái...
Con tim rung động!
Dần len lỏi vào trong tâm trí
Trở thành...một bóng hình khó phai.
Lưu Vĩnh Kỳ người đã mở ra cơ hội làm quen cho đôi bên.
Mặc Tư Thuần trời sinh đã là một cô gái nhanh nhẹn, cởi mở và mạnh dạn.
Nhưng giây phút đó, cô chỉ ngượng ngùng cúi gầm mặt, lòng hồi hộp mà tim đập mạnh đến muốn nổ tung.
Cô thậm chí còn không dám nhìn anh ấy, quá mức e thẹn.
Thẹn thùng đến ái ngại, không nói nhiều lời với nhau, nhưng tình ý ngập tràn.
Tình yêu là thế, đến thật bất