Chap 39
"Tôi đã nhớ hết tất cả quá khứ giữa chúng ta rồi." - Becky lùi về sau vài bước, ánh mắt thất thần khẽ thốt. Những chuyện xảy ra giữa một ma thần và Thánh nữ hóa ra lại có kết cục bi thương như thế, thậm chí còn là mối tình đơn phương của một mình cô.
Freen không nói lời nào, trước hành động quá phận ban nãy khi cưỡng hôn mình của Becky cô cũng không muốn truy cứu nữa, nhìn sắc mặt hiện tại của cô ấy Freen cảm thấy cũng đủ muộn phiền rồi.
"Hóa ra khi chuyển kiếp thành con người bình thường chị mới thật sự sống thật với lòng mình, không vì bất cứ chuyện gì trở nên chùn bước. Đáng tiếc thay khoảnh khắc hạnh phúc giữa chúng ta lại quá ngắn ngủi đi." - Becky tự trách bản thân, nếu như khi đó cô đủ bình tĩnh để suy xét mọi chuyện, có lẽ bọn họ bây giờ vẫn còn vui vẻ bên nhau, chứ không phải sự lạnh nhạt hờ hững của một Thánh nữ ngay cả nhìn cô cũng không muốn nhìn.
"Duyên phận của chúng ta đã kết thúc từ khi thân xác người phàm này chết đi. Em nhớ lại mọi chuyện cũng tốt, từ giờ đừng đi theo tôi nữa."
Khi Freen định rời đi đã bị Becky nắm tay níu giữ, giọng hơi run run hỏi: "Rõ ràng khi đó chị cũng đã rung động, khi chuyển kiếp hết lòng yêu tôi, trái tim chị rốt cuộc làm bằng gì? Sao lại tuyệt tình như vậy?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Freen vẫn duy trì nét lãnh đạm, bình thản trả lời: "Bây giờ nếu xảy ra việc tương tự như khi xưa, tôi vẫn sẽ không màng sinh tử để bảo vệ mọi thứ nơi đây."
Becky mỉm cười chua chát: "Tôi đã yêu phải ai thế này?"
Freen dùng sức nhiều hơn gạt tay Becky ra nhưng cô ấy càng nắm chặt hơn, Becky còn kéo cô vào lòng ôm chặt mặc cho Freen phản kháng muốn đẩy ra.
"Chị muốn bảo vệ ai thì liên quan gì đến tôi, việc tôi yêu chị và muốn bảo vệ chị là chuyện của tôi."
"..." - Freen hiện tại đã thôi không đẩy Becky ra nữa, im lặng đứng yên cho cô ôm, nhưng cũng không hề đáp trả ôm lại.
"Cho nên nếu chị vẫn còn có chút tình cảm nào với tôi thì đừng đẩy tôi ra xa nữa, nhỡ sau này thật sự phải chết đi chúng ta chẳng còn ký ức hạnh phúc nào. Tôi cũng đâu phải kẻ xấu xa gì, yêu tôi mất mặt chị lắm sao? Chết chị còn không sợ sao lại thích làm đau người mình thích như vậy?"
"Em nói xong chưa?"
Becky càng ôm Freen chặt hơn như thể sợ rằng nếu lần này không tận dụng cơ hội, về sau khi Freen hoàn toàn hồi phục cô sẽ không có cơ hội được gần gũi Thánh nữ như hiện tại: "Còn nói nữa cũng toàn những lời ấm ức thôi, chị vô tâm lắm."
"Tôi cũng biết sợ hãi."
"Sao cơ?" - Becky như không tin