Chap 4
Đưa Freen trở về ngôi biệt thự, Becky liền giúp cô chủ sát trùng vết thương và băng bó cẩn thận, lúc này cô mới để ý xung quanh không còn trông thấy ai ngoài hai người họ: "Quản gia và người làm đâu hết rồi?"
"Tôi nói họ đi hết rồi, mỗi ngày người làm sẽ đến theo định kỳ để dọn dẹp thôi, dù sao tôi cũng không ở đây nhiều nữa, tôi thích được có không gian riêng tư và thoải mái hơn."
Becky gật gù: "Nhưng ai sẽ nấu ăn cho chúng ta, nói trước tôi không giỏi nấu ăn đâu đó."
Freen khẽ cười: "Có ai bắt em làm đâu, như hôm nay đi ra ngoài vừa chơi vừa được ăn rất ngon, mỗi ngày em đều dắt tôi đi trải nghiệm những thứ mới lạ, chúng ta lo gì bị bỏ đói."
"Chị nói cũng phải, tạm thời cứ như vậy trước đi! Không còn gì nữa tôi về phòng của mình, nếu có gì cần chị cứ việc ấn chuông trên đầu giường, tôi sẽ chạy đến ngay."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Được!"
"Mà chờ đã Becky!" - Freen nói nhanh khi Becky đã quay lưng định rời đi.
"Còn chuyện gì sao?"
"Chuyện làm người yêu của tôi em hãy suy nghĩ đi nhé, tôi là thật lòng đề nghị, không phải đùa giỡn với em đâu."
"Tôi biết rồi!" - Becky nói xong liền bước nhanh bỏ đi, cô vẫn còn rất lúng túng mỗi khi nói chuyện nghiêm túc về vấn đề này.
.
.
.
Nằm trên giường nhớ lại những chuyện đã xảy ra hôm nay, trong lòng Freen bỗng dâng lên một cảm xúc rất lạ, lúc bản thân vì sợ hãy mà ngất đi, trong thoáng chốc, cô đã mơ màng nhìn thấy Becky bảo vệ mình hạ gục hai tên côn đồ có ý đồ xấu với cô, khoảnh khắc ấy tuy rất ngắn ngủi và mơ hồ, nhưng trái tim Freen đã rung động sâu sắc, đó cũng là lý do chính vì sao Freen muốn đề nghị Becky làm người yêu của mình.
Nở nụ cười buồn, Freen thì thầm với bản thân: "Trái tim yếu ớt này chưa từng vi ai mà rung động, cho dù thật sự có yêu em ấy cũng không sao, ít nhất trước lúc chết mình vẫn biết được cảm giác yêu là như thế nào. Dù thế, nếu có chấp nhận đề nghị này, Becky chắc chắn sẽ không thật sự yêu mình, nghĩ đến đây tim mình bắt đầu thấy nhói lên rồi..."
"Mày tham lam thật Freen à!"
.
.
.
Cũng giống như phòng bên cạnh, nằm trên giường một lúc lâu mà Becky vẫn chưa thể ngủ được vì lời đề nghị của Freen, cô gái này đúng là "chủ nhân" kỳ lạ nhất mà cô từng phục vụ. Ở những người trước đây, không phải chưa từng có tiền lệ bọn họ muốn dùng tiền để yêu cầu Becky làm nhân tình, nhưng cô nhìn ra được bản chất giao dịch đó thật kinh tớm, còn lần này, với trái tim thuần khiết của một cô gái trẻ biết rằng bản thân không còn sống được bao lâu khao khát muốn nếm trải cảm giác yêu ra sao đã làm cho Ma Thần như cô đây phải bận lòng cả buổi.
"Hay là nhận lời cô ấy vậy, dù sao tiền này không hề có mùi tanh gì hết, xem như đáp ứng nguyện vọng cuối cùng của cô gái xấu số đó đi!"
"Nhưng không được, mình đường đường là Ma Thần, sao có thể thấp kém giả vờ yêu một con người bình thường được. Không nên như vậy!"
"Mà không đúng, gần nghìn năm nay mình đều kiếm tiền bằng cách phục vụ lợi ích cho con người, cái này cũng không thể gọi là kiếm đồng tiền thấp kém."
"Bực mình quá!" - Becky tự nói tự trả lời với chính mình mãi vẫn chưa có được đáp án cô cần, cô khó chịu hô to gọi tiểu yêu tinh ra: "Iren! Cô mau ra đây ta có chuyện cần hỏi!"
Không mất quá lâu, Iren liền xuất hiện đứng trước mặt Becky, mỉm cười tươi đáp: "Ma Thần cho gọi tôi