Jennie nỗi cơn ghen tuông, nàng cảm thấy hình ảnh ôm nhau trong quán như thế này làm nàng ngứa mắt vô cùng, nhìn xem người của mình bị người phụ nữ khác ôm cái kiểu thâm tình đó thì ai mà chịu nỗi, nàng lại còn là mẫu người rất giữ của nữa, Jennie không thể chấp nhận được liền đi đến gần, gấp đến mức Lisa phải lùi lại vì ánh mắt đằng đằng sát khí của Jennie.
- Hai người ôm nhau đủ chưa?
Jisoo nảy giờ bị bất ngờ chưa kịp phản ứng, nghe thấy giọng lạnh lẽo của Jennie thì nổi gai óc, vội vàng dùng sức đẩy Suzu ra, cô quay sang phía Jennie phát hiện nàng đang rất giận, Jennie mỗi lần giận thì hai mày nhíu lại, lồng ngực thở gấp vì cố gắng bình tĩnh che dấu sự nóng tính của mình, Jisoo lập tức nắm lấy tay nàng muốn giải thích.
Jisoo thật sự là trước khi đến đây đã hỏi qua Lisa, em ấy cũng không có mời Suzu ghé qua đây làm gì, chuyện đến bất ngờ như vậy cả Jisoo và Lisa đều không lường trước được, không phải Jisoo muốn dấu diếm gì với Jennie, nhưng bản thân không có tình cảm với Suzu, cũng cảm thấy Suzu không làm gì sai, cứ nghĩ không liên lạc nữa là xong, đâu có ngờ chị ấy xuất hiện ôm chầm lấy cô trước mắt bà xã nhỏ.
- Jennie à, chị xin lỗi.- Jisoo không biết nói gì thêm trong tình cảm này, cảm giác mình giống như bị bắt gian tại trận, nhưng cô thật sự không có làm gì có lỗi với nàng.
Suzu nhìn thấy Jisoo đang cố gắng nắm tay Jennie, khuôn mặt Jisoo giống như khổ sở muốn giải thích thì trong lòng chị cười khổ, Jisoo dù nhiều năm qua có nhận sự thờ ơ và lạnh nhạt của Jennie thì vẫn một lòng yêu em ấy điên dại, tình cảm chưa bao giờ dứt, cho dù Jisoo có đôi chút quan tâm Suzu lúc bị tai nạn thì cô vẫn sẽ trở về bên Jennie, lòng Suzu rất đau buồn nhưng còn có thể làm gì hơn.
- Chị có tình cảm với Kim Jisoo phải không?
Jennie không nể nang gì, trực tiếp vào thẳng vấn đề, lâu nay nàng trốn tránh không dám đối mặt với Suzu là vì nàng luôn nghĩ Kim Jisoo đem lòng đi yêu Suzu là thật, đến hiện tại khi chắc chắn trong lòng Jisoo có nàng thì Jennie mới dám ngẩng cao đầu đối mặt rõ với Suzu, nàng không hề muốn người cùng chung chăn gối với mình có chị em gái mưa gì đó.
- Jennie à, Suzu và chị không có gì đâu, hôm nay Lisa khai trương chúng ta đừng lớn tiếng ở đây được không?
Jisoo không phải trách Jennie nhưng cũng cảm thấy có chút ngại, ở không gian này, quán còn có nhiều khách và bạn bè khác của hai đứa nhỏ cũng không nên lớn tiếng ở đây, trước đây lúc đi học Suzu cũng đã giúp đỡ Jisoo rất nhiều, không yêu thì cũng có tình nghĩa với chị ấy.
- Còn chị, chúng ta về nhà nói chuyện sau.
Jennie gạt tay Jisoo ra khỏi tay mình, nàng không thích cái sự chần chừ trong tính cách của Jisoo, nàng cần Jisoo dứt khoát nhiều hơn, với tính cách này ra ngoài sẽ không ít người muốn nuốt chửng chị ấy, vậy thì nàng phải làm sao, nàng yêu Jisoo đến phát điên, nếu như mỗi ngày đều xuất hiện một cô gái giống như Hong Suzu thì nàng phải đau đầu thế nào nữa, Jisoo cái gì cũng tốt, chỉ là không biết cách từ chối người khác.
- Tôi xin lỗi, tại tôi ôm em ấy.- Suzu nhìn qua Jisoo, sau đó gật đầu với Jennie, là chị không kìm được cảm xúc mới ôm Jisoo, sau đó mới nhớ bên cạnh còn có Jennie.
- Chị cũng không cần xin lỗi, tôi chỉ muốn biết và khuyên chị nếu thật sự có tình cảm với Jisoo thì xin chị thu hồi tình cảm đó lại, chúng tôi kết hôn, chuyện ở bên nhau hiện giờ là thật.
Jennie nói xong lập tức rời đi, nàng thấy trong lòng rất buồn, Jisoo cứ như vậy chẳng dứt khoát được với Hong Suzu, để chính nàng lại đi nói thẳng với cô ấy, Jennie tủi thân phát khóc, nàng không cần Jisoo đưa về nhà, trực tiếp bắt taxi về nhà cũ, căn nhà mới đang sống chung với Jisoo cũng tạm thời không muốn về, lần này Jennie đau lòng là thật, thất vọng về Jisoo cũng là thật.
Jisoo vội đuổi theo nhưng không kịp, chiếc xe chở Jennie cũng không thể đuổi theo, cô trở về nhà trông ngóng, liên tục gọi điện nhưng Jennie không bắt máy, một lúc sau nàng còn khoá luôn máy làm Jisoo rất lo lắng, đi lại trong nhà một lúc rồi quyết định ra ngoài tìm.
Jisoo không rõ Jennie đi đâu, cứ như vậy chạy khắp nơi, còn vào mấy chỗ quán bar Jennie hay uống rượu mà tìm vẫn không thấy, gọi cậu trợ lý cũng ngu ngơ không rõ làm lòng cô như lửa đốt, rất lo cho Jennie sẽ có chuyện, tính cách Jennie mỗi lần tức giận sẽ rất nóng nảy, đến cuối cùng Jisoo mới nhớ ra, cô gấp gáp trở về nhà cũ đứng bên ngoài ấn mật mã nhưng ấn mãi không đúng, sau đó nhấn chuông liên hồi cũng không thấy ai.
Jennie nằm trong phòng rất lâu, chính nàng bảo dì Han đổi mật mã nhà để Jisoo không vào được, lần này nàng không uống say, cũng không có tức giận đập phá đồ đạc, nàng chỉ nằm đó lặng lẽ rơi nước mắt, nàng thật sự ước Jisoo quyết đoán một chút trong chuyện tình cảm, dứt khoát từ chối cô gái khác, không phải cái kiểu uỷ mị như thế này.
Dì Han và vài người giúp việc len lén nhìn ra ngoài biết là Jisoo sắp phá banh cái chuông cửa rồi nhưng không ai dám làm trái ý Jennie. Jennie chắc chắn cũng biết là người kia đến, nàng lấy gối che đầu, bịt kín hai tai không muốn nghe tiếng chuông nữa.
Dì Han xót Jisoo ở bên ngoài, chần chừ một lúc mới quyết định đi lên trên gõ cửa phòng Jennie, không thấy Jennie trả lời dì dự định đi xuống nhưng phát hiện tay nắm cửa không khoá, dì nhẹ nhàng bước vào, lắc đầu khi thấy Jennie trùm chăn, dì tiến lại gần ngồi lên giường kéo nhẹ chăn ra.
- Jennie, Jisoo ở dưới rất lâu rồi, hai đứa có chuyện gì thì nói chuyện với nhau được không?
- Con không muốn.- Jennie lại túm lấy chăn kéo lên, bĩu môi, tay tự lau nước mắt, nhìn thương vô cùng làm dì Han đau lòng, hai đứa nhỏ này cứ như vậy suốt.
- Con giận nó cái gì phải nói cho Jisoo biết chứ, cứ im lặng như thế người ta biết đâu mà. Jennie ngoan, nghe lời dì