Jisoo vùng tay mình khỏi tay Suzu, cô không biết chị tại sao lại xuất hiện ở đây nữa. Jennie rõ ràng đã mở cửa, chỉ còn một chút nữa là cô có thể nói chuyện với em ấy, xin lỗi và dỗ dành nàng thật nhiều, nếu Suzu không xuất hiện, không níu lấy cánh tay cô đúng lúc như vậy thì Jennie cũng không nhìn cô với ánh mắt đó, tình cảnh này có khác nào cô lừa dối em ấy không cơ chứ?!!!
- Chị làm gì vậy, chị đi theo em sao?- Jisoo nhìn Suzu mà hai mày nhíu lại, trong lòng rất khó chịu, tại sao trong lòng cô đang có cảm giác mình bị làm phiền chứ!
- Chị xin lỗi Jisoo, là chị đi theo em, vừa rồi chị sợ em lại không cẩn thận lúc qua đường, với lại em đã đứng ngoài mưa rất lâu, chị rất lo.
Suzu ở trên xe đã chứng kiến hết từ lúc Jisoo nhấn chuông cửa đến lúc quay lại đứng trước xe, thậm chí lúc Jisoo run lên vì lạnh trong cơn mưa trắng xoá cũng nhìn thấy hết, làm sao có thể chịu nỗi khi nhìn người mình yêu thương chịu khổ sở như vậy nên chị mới chạy ra đây, chị thật sự không biết đúng lúc đó Jennie lại mở cửa, Suzu không phải cố ý thể hiện cái gì hết.
- Suzu à, chị biết em và chị không thể mà, em biết chị lo cho em nhưng mà hiện giờ Jennie rất giận, em hiểu cảm giác của em ấy, em không muốn Jennie hiểu lầm nữa.
Jisoo vừa nói vừa thở dài nhìn Suzu, đâu phải cô không biết tình cảm của chị ấy, trước đây cảm thấy không thân mật, không đi quá giới hạn thì không sao, nhưng hiện tại Suzu đều xuất hiện bất ngờ, gây rất nhiều sự hiểu lầm, Jisoo không thể không lên tiếng, hiểu lầm hôm nay chắc chắc trong lòng Jennie rất sâu.
Suzu buông chiếc ô trong tay, cả thân thể chị cũng ướt mưa, chị rất đau lòng nhìn vào mắt Jisoo, ánh mắt Jisoo hiện tại tràn ngập sự chán ghét dành cho chị, chị không có ý định dành giật Jisoo rời khỏi Jennie, cũng không muốn phá hoại hạnh phúc của họ nhưng chị không thể ngăn lòng mình hết yêu Jisoo được.
Suzu ở nước ngoài bao nhiêu năm đến khi trở về mới phát hiện bản thân vẫn rung động với Jisoo, yêu một người là không sai, cái Suzu sai ở đây chính là yêu một người cố chấp như Jisoo, cố chấp ở đây chính là Jisoo cố chấp yêu Jennie đến điên dại, đến không thể ngừng lại được, dù đau đớn như thế nào trong mắt cũng chỉ có Jennie.
- Chị về đi, em muốn ở đây một mình, sau này có thể đừng tìm em nữa, em xin lỗi.
Jisoo tựa người lên kính xe, ánh mắt mệt mỏi nhìn vào nhà, lòng hiện tại chỉ có hình bóng Jennie, không biết Jennie vào trong nhà làm sao rồi, lúc nảy đã ướt mưa nhiều lắm, Jisoo lo lắng vô cùng, không có tâm tư nghĩ đến người khác hay chuyện gì nữa.
- Jisoo...- Suzu lắc đầu, cắn môi thật đau để không khóc trước mặt Jisoo, Jisoo nói ra những lời này rất tàn nhẫn với chị, chị chưa từng thấy Jisoo dứt khoát như vậy bao giờ, rõ ràng chính là muốn đoạn tuyệt cả quan hệ bạn bè, không cần đến chị nữa rồi.
- Em xin lỗi Suzu, là em có lỗi, em và Jennie xác lập mối quan hệ, hiện tại em thật sự thấy hạnh phúc bên cạnh em ấy, em không muốn mất Jennie đâu.
Từng lời nói của Jisoo vừa mang dáng vẻ tuyên bố, vừa như nài nỉ Suzu hiểu cho cô, nên từ bỏ cô thì hơn. Suzu bật khóc thành tiếng, lần đầu tiên Jisoo từ chối thẳng thắn như vậy, trước đây rõ ràng Jisoo biết tình cảm của chị nhưng cũng chưa phủ phàng đến mức này.
- Chị xin lỗi, Jisoo xin lỗi em, chị nhất định không làm phiền em nữa, sau này phải hạnh phúc nhé!
Suzu nói xong lập tức chạy vội vào xe, cứ như vậy dứt khoát rời đi, bờ vai cô gái nhỏ cứ run lên trong xe, vừa lái xe vừa khóc cạn nước mắt.
Jisoo cũng không nhẫn tâm nói ra những lời từ chối quá thẳng nhưng hiện tại cô đang rất sợ Jennie đau lòng, Jennie sẽ không quan tâm, sẽ rời bỏ cô. Jisoo rất sợ mất đi Jennie cho nên mới dứt khoát một lần để từ đây về sau Jennie không phải thấy những khi chị Suzu xuất hiện bất ngờ nữa, dù chị ấy có oán trách Jisoo tệ nhưng cô không còn cách nào khác, tình cảm không thể miễn cưỡng.
Jisoo đứng trong cơn mưa rất lâu, quần áo đều nhiễm nước thấm cả cơn lạnh buốt vào cơ thể, cô cứ đứng như vậy đến gần sáng để nhìn lên phòng Jennie mà phòng Jennie cũng không có động tĩnh gì.
Jisoo tuy có chút mệt mỏi nhưng vẫn cố gắng gượng, thậm chí ánh mắt lờ đờ, hắt hơi liên tục, có lẽ là do nhiễm lạnh và thiếu ngủ vậy mà vẫn không từ bỏ, đứng cả đêm đến mức bộ quần áo trên người từ ướt sũng chuyển sang khô, đủ biết bên ngoài gió lớn cỡ nào.
Jennie cả đêm cũng không hề ngủ nhưng sáng nàng phải đi làm, trước khi ra khỏi nhà cũng đã kéo rèm ra xem một lần, thân thể cao gầy đó của Jisoo vẫn đứng ở chỗ cũ, Jennie đau lòng nhưng lắc đầu, cho dù nàng có đau lòng cách mấy, có quan tâm cỡ nào thì khi không có nàng cũng sẽ có một Hong Suzu bên cạnh chị ấy, vậy còn cần nàng để làm gì nữa chứ, rõ ràng Jennie là rất ghen, ghen đến tự đau lòng.
Jennie lấy túi xách và lên xe đi làm, nhà quả thật có rất nhiều xe, cửa lớn vừa mở Jisoo đã đứng bật dậy không tựa vào xe nữa, cô vội vàng đi đến, nhanh chân đứng trước đầu xe Jennie chặn lại, sau đó đi đến bên hông xe tay đặt lên cửa, không để Jennie kịp đóng cửa kính lên.
- Jennie, nghe chị giải thích có được không, thật