’ Sao anh có mặt ở đây? ’.
Rõ ràng là bà đã tỏ ra bình thường để ông không phải nghi ngờ nhưng tại sao anh ấy lại biết nơi này mà đến.
’ Em không cần biết chuyện đó, chỉ tại anh lo lắng nên mới đi phía sau bảo vệ ’.
Ông từ nảy đến giờ cũng thấy mọi việc, và hiểu rõ được phần nào.
’ Vậy anh ngăn cản tôi làm gì, tôi phải cứu con của mình ’.
Bà khóc vì lo lắng cho Thế Khải, liên tục vùng vằn ra khỏi tay ông đang nắm rất chặt.
’ Em không biết mình vào đó sẽ gặp nguy hiểm sao ’.
Ông đang lo cho an toàn của bà, nhưng bà lại không chịu hiểu.
Đúng là người đàn ông tệ bạc.
Đánh vợ, cả con cũng không tha.
Vậy cô ấy còn nuối tiếc gì về chuyện này nữa.
’ Nhưng cũng không thể nào để cho anh ta hành hạ con tôi được ’.
Những gì ông nói không phải bà cố tình không chịu hiểu.
Thế Khải còn ở đó lúc nào thì lòng bà lại đau như xé.
’ Anh hiểu … ơ, em làm sao vậy ’.
Ông cũng muốn giải thích rõ cho bà nhưng đột nhiên bà lại ngất xỉu.
Ông Thẩm bây giờ rất hoảng loạn, ông bế bà ra khỏi đây trước.
Nhìn bà phờ phạc, khóc đến ngất mà ông rất xót.
Giá như cô ấy đừng cố chấp cho anh ta cơ hội thì cũng không thành ra như thế này.
Tuy không có tư cách gì để ép buộc bà nghe theo lời mình nhưng ông vẫn muốn giữ bà lại bên cạnh để chăm sóc và yêu thương.
Cô ấy xứng đáng có được hạnh phúc!
Ông Chu đánh Thế Khải một lúc thì cũng mệt rã.
Thua bài hoài khiến tâm trạng ông đi xuống trầm trọng nhưng gặp phải thằng con suốt ngày chỉ biết khóc lóc.
Làm ông rối hết cả đầu nên mới đánh có mười mấy cái.
Không đánh đau nhưng đủ để Thế Khải khóc đến khan tiếng.
Khi vừa đánh xong cũng là lúc bà ngất và ông Chu cũng nghe được tiếng la của ông Thẩm cách đó không xa.
Vô tình cơn ghen của ông lên đến đỉnh điểm khi thấy ông Thẩm ôm chầm lấy bà rời đi.
Ông không để yên mà đuổi theo hai người họ.
Nói cô ta ngoại tình thì chối lia chối lịa.
Bây giờ thì hay rồi chính mắt ông thấy tất cả.
Dù bà có chối như thế nào ông cũng khinh.
Đúng là loại đàn bà chẳng ra gì.
Đuổi kịp một đoạn khá xa, vì mệt mà ông đành bắt taxi đuổi theo.
Tới nơi, thấy hai người họ vào trong căn biệt thự rộng lớn thì cánh cổng cao như bức tường thành vững chải cũng khép lại.
Ha, thì ra có chốn nương tựa tốt như vậy, ngoại tình cũng đúng.
Ông sẽ ghi nợ mối thù này, không trả được Chu Dương này không làm đàn ông nữa.
’ Nè, mau trả tiền rồi đi xuống ’.
Anh tài xế taxi kéo ông Chu về thực tại.
’ Cho nợ đi ’.
Đánh bài thiếu nợ quá nhiều nên ông có một câu làm cửa miệng duy nhất.
’ Thằng cha này rảnh quá, không có tiền mà đi taxi, đi xuống ’.
Phí công, tốn sức làm không công cho ông ta, đúng là không đòi được tiền nhưng chửi cho đã cái miệng cũng đã là an ủi phần nào.
Ông Chu như bị chọc đúng vào