Liêu Kính Hàn chính là loại người một khi làm sai không dám thừa nhận,không phải thiếu trách nhiệm mà là vì sợ người khác bị tổn thương,nhưng giữ trong lòng lại cảm thấy rất khó chịu,cũng chính vì tật xấu này khiến bản thân không ít lần mệt mõi vì nó,nhưng đây đã là tính cách rồi,không phải muốn thay đổi là có thể thay đổi được,đang đi dạo khu bán rượu nhìn thấy một nữ nhân,trời tối còn đeo kính đen che kín nửa gương mặt,để lộ sóng mũi cao thẳng tinh xảo,đôi môi đỏ ửng ướt át,màu da và y phục trên người phân biệt rõ ràng hai màu hắc bạch,tuy vẻ ngoài kín đáo nhưng rất dễ nhận ra người này là một tuyệt thế mỹ nữ,nữ nhân kia cũng kinh ngạc vì nhìn thấy Liêu Kính Hàn,bên cạnh nàng chính là Nghê Tâm,Liêu Kính Hàn bây giờ không cần đoán cũng biết được nữ nhân đeo kính này là ai rồi.
"Sếp Liêu"
Tống Hàm Nghi cởi ra mắt kính,mỉm cười phất tay,hai người đang đi về phía này,Liêu Kính Hàn định giả bộ coi như không nghe rồi quay đầu bỏ đi vì không muốn chào hỏi làm gì,tâm trạng không vui không có tinh thần nói chuyện với ai,nhưng nhìn thấy Tống Hàm Nghi mỉm cười với mình,Liêu Kính Hàn chỉ đành cố gắng mỉm cười,thật không hiểu nổi tại sao đi đâu cũng gặp được nàng,đại minh tinh không phải rất bận rộn sao,giờ này đi siêu thị làm cái gì,may mắn ký giả không có ở đây,nếu không có lẽ sẽ bị bọn họ nói thành hai người bí mật hẹn hò trong siêu thị cũng không chừng,Liêu Kính Hàn còn chưa kịp mở miệng chào hỏi đã bị người khác cướp lời.
"Madam Tống,thật sự là ngươi sao ?"
"Tống Hàm Nghi,ta yêu ngươi,gả cho ta đi"
"Hàm Nghi cho ta xin cái chữ ký đi"
Có vài người nhìn thấy Tống Hàm Nghi liền chạy đến,cho dù nhìn được cái bóng lưng họ cũng nhận ra nàng,họ nhanh chống lấy điện thoại ra chụp ảnh cùng xin chữ ký,che lấn đông đến nỗi Liêu Kính Hàn bị bao vây bên trong cùng với nàng,không cách nào thoát ra được,Liêu Kính Hàn đầu đầy mồ hôi bắt đầu choáng váng vì bị chen lấn,mọi người càng lúc càng kích động,Tống Hàm Nghi bị phát hiện cũng không hoảng hốt,ngược lại rất vui vẻ mỉm cười bày ra hình tượng phong quang vô hạn trong mắt những người hâm mộ,còn thân thiện cùng bọn họ chụp ảnh với nhau,Liêu Kính Hàn từ bên trong bị đẩy ra tới bên ngoài,lùi mấy bước té ngã ở trên kệ trưng bày rượu,xương sống lưng bị va đập mạnh,đau đến hít thở không thông.
Đột nhiên có người tốt bụng đi đến đở Liêu Kính Hàn dậy,còn tưởng làm gì thì ra chụp ảnh chung với mình,nữ nhân kia vừa chụp xong bức ảnh đã bỏ đi đến bên cạnh Tống Hàm Nghi,Liêu Kính Hàn hơi kinh ngạc vì hành động quái đãng của nữ nhân này,nàng cũng vì nhận ra Liêu Kính Hàn là "kẻ thứ ba" nên mới chụp luôn ảnh,như vậy mới có đề tài đăng lên diễn đàn để thảo luận chứ,Liêu Kính Hàn cũng chỉ là thứ yếu,đối với nàng quan trọng nhất vẫn là Tống Hàm Nghi,Liêu Kính Hàn cảm thấy Tống Hàm Nghi đúng là khắc tinh của mình,mỗi lần gặp phải nàng tuyệt đối không có chuyện tốt lành gì,bây giờ có thể hiểu lý do tại sao Tống Hàm Nghi đi siêu thị mà cũng phải cải trang,qua lát sau người tiến vào càng lúc càng đông,Nghê Tâm cố gắng chen lấn vào bên trong giải vây giúp Tống Hàm Nghi.
"Hàm Nghi có việc gấp phải đi,mong các vị bằng hữu thông cảm,hẹn hôm khác gặp lại sau,rất cám ơn mọi người đã yêu mến nàng"
Nghê Tâm nói xong dẫn Tống Hàm Nghi ra khỏi đám đông,Liêu Kính Hàn kinh ngạc khi Tống Hàm Nghi đột nhiên nắm tay mình kéo đi,Liêu Kính Hàn thầm nghĩ ngươi đi được rồi còn kéo theo ta làm cái gì,sợ thiên hạ chưa đủ loạn hay sao,bây giờ còn muốn gây thêm hiểu lầm,Tống Hàm Nghi chẳng qua có lòng tốt giúp Liêu Kính Hàn thoát khỏi nơi này,nàng thấy Liêu Kính Hàn bị ngã nhưng lúc nãy đang bị mọi người bao vây nên chỉ có thể đứng nhìn,cảm thấy áy náy vì mình hết lần này đến lần khác vô tình làm liên lụy đến Liêu Kính Hàn,vào đến thang máy Tống Hàm Nghi chạm tay lên nơi bị thương trên lưng Liêu Kính