Lo lắng và mâu thuẫn trong lòng Đổng Nhược Lam có lẽ Nhậm Tác Chính nhìn ra được, nhưng hắn không vạch trần cô, cũng không muốn làm rõ ràng thắc mắc trong lòng hắn.Bản thân Nhậm Tác Chính hiểu rõ mình đã trọng sinh quay về khoảng thời gian hai năm trước.Nhưng còn Đổng Nhược Lam thì sao?Cô cũng giống như hắn, đã trọng sinh thật sao? Vì sao trong đôi mắt kia lại loé lên đầy sự nghi vấn như vậy, như thể Đổng Nhược Lam cảm thấy chuyện bản thân mình chưa xảy ra thương tích là chuyện hoang đường.Đôi bên rơi vào trầm mặc, Nhậm Tác Chính vẫn theo dõi mọi nhất cử nhất động của thiếu nữ nọ, còn Đổng Nhược Lam lại nỗ lực đem ánh mắt nhìn đi nơi khác.Cơ thể cô như thói quen né tránh đụng chạm thân mật với người đàn ông kia, cô hoàn toàn không dám đối mặt với hắn.Sự việc này quá đỗi đột ngột, thắc mắc trong lòng Đổng Nhược Lam chưa thể giải đáp rõ ràng, mà người trước mặt này vì sao lại nói ra những lời kia?Hắn đã gợi ý rõ ràng đến như thế, lẽ nào thật sự đúng như những gì cô nghĩ?Nhậm Tác Chính cùng Đổng Nhược Lam cô... cùng trọng sinh trở về đoạn thời gian trước sao?Bởi vì nếu không phải sống lại, thì còn là chuyện gì nữa đây?Những gì nên nói thì luôn phải nói, nếu không áp lực trong lòng quá lâu sẽ trở thành một gánh nặng, nhưng thời điểm hiện tại vẫn chưa phải là lúc đễ gỡ bỏ phần gánh nặng này.Chuyện hoang đường này, Đổng Nhược Lam tới giờ vẫn chưa thể chấp nhận được.Trong lòng của mỗi người đều đang mang một loại cảm giác tội lỗi và hổ thẹn.Những gì của đời trước đã trải qua, từng chút từng chút hiện hữu trong kí ức của họ, chẳng những không nhạt nhòa, mà lại rõ ràng như vừa mới hôm qua.Nếu như hiện tại bọn họ đối chất sự việc, đem chuyện cùng nhau trọng sinh trở về hai năm trước nói ra, nhất định đôi bên sẽ cảm thấy không thoải mái, như thể phơi bày lại mặt xấu xí của quá khứ ra một lần nữa.Chẳng thà như hiện tại đôi bên xem như không biết cái gì, chuyện trọng sinh sống lại coi là một giấc mơ, bắt đầu lại một cuộc đời mới xem ra lại tốt hơn rất nhiều.Đối với bầu không khí ngột ngạt áp bức này, chính Nhậm Tác Chính cũng cảm thấy khó chịu, sinh hoạt của đời trước đã hoàn toàn thay đổi, hắn cũng nhận ra chính mình đã mang những sai lầm gì dẫn đến kết cục như thế nào, vậy nên hiện tại hắn không dám một lần nữa phạm sai.Nhưng, Nhậm Tác Chính thật sự cảm thấy bất an, hắn nghĩ, nếu như ông trời thật sự cho hắn một cơ hội để sống lại khoảng thời gian trước kia, phải chăng là đang muốn hắn sửa chữa sai lầm? Đổng Nhược Lam sẽ tha thứ cho hắn sao...Hắn không dám nghĩ đến nhiều về việc này, hắn chưa từng chân chính đối xử tốt đối với ai, đời trước hắn nói yêu cô lại nhẫn tâm hủy hoại