Vừa ăn xong sủi cảo, thím Trương đã làm xong một bàn đồ ăn phong phú.
"Lê tiểu thư, hôm nay là ngày đầu tiên tôi nấu cơm cho cô, cũng không biết khẩu vị cô như thế nào, nên đã tự tiện làm các món tôi nấu ngon cho cô, cô nếm thử xem có hợp khẩu vị hay không nha."
Thím Trương chỉ vào những món đồ ăn đầy màu sắc kia, nhiệt tình giới thiệu: "Đây là vị chua ngọt, còn đây là chua cay, tôi nghe Mộ tiên sinh nói khẩu vị của cô thiên về Hoài Dương (*), cho nên có thể cô sẽ thích món cá giấm Tây Hồ này."
(*) Hạ lưu sông Hoài và sông Dương Tử
"Cảm ơn thím Trương, vất vả cho thím rồi."
Lê Văn Ca lễ phép gật đầu với thím Trương.
"Vậy cô và các vị khách cứ từ từ ăn đi, tôi đi dọn bếp."
Thím Trường cung kính khom người với Lê Văn Ca, rồi quay về phòng bếp.
"Woa, Lê tiểu thư, Mộ tổng tốt với cô quả đi, thím Trương này là do anh ấy mời đến chăm sóc cô đúng không, rất cừ, hơn nữa anh ấy còn biết khẩu vị của cô như thể nào, đúng là rất để ý đến cô."
Từ Từ nhìn một bàn đầy đồ ăn ngon, liền lộ ra vẻ mặt hâm mộ và không thể tin được.
Cô còn trưởng rằng Mộ Thừa Huyền là một người có trái tim sắt đá, vĩnh viễn không có bộ dáng quan tâm ấm áp như thế này.
Dù sao năm đó khi hắn là chồng Lê Vãn Ca, con người của hắn rất lạnh lùng, cũng rất tra, so với hiện tại thì giống như hai người khác nhau.
Quả nhiên trên đời này không có tra nam, chỉ có người đàn ông không yêu bạn mà thôi.
Cho nên có thể thấy Mộ Thừa Huyền hẳn là rất, rất yêu
Lạc An tiểu thư đi?
Không khỏi cảm thấy đau lòng cho người bạn thân của cô
"Cô cũng thích ăn món Hoài Dương?"
Lê Cảnh Hàng lạnh lùng hỏi.
"Cũng tàm tạm, khẩu vị đồ ăn Hoài Dương thiên về thanh đạm, dưỡng sinh, tôi rất quý mạng của mình, đương nhiên thích đồ ăn lành mạnh."
Lê Vãn Ca cười với Lê Cảnh Hàng, gấp một miếng cá giấm.
Không thể không nói tay nghề của thím Trương rất tốt, nếu đi mở nhà hàng, nhất định sẽ hot, nhưng so với sủi cảo của anh trai thì vẫn kém xa.
Thật hy vọng mỗi ngày đều có thể ăn sủi cảo anh trai làm!
"Em gái tôi cũng thích đồ ăn Hoài Dương."
Lê Cảnh Hàng củi đầu, khẽ nói.
10.15
232
Báo Hay 24h
Trang 2
Download
Chương 136: Trên Đời Này Vốn DĨ Không Có Tra Nam
Hắn cẩn thận che giấu phần đau thương kia.
Cũng không biết vì cái gì mà khi nhìn thấy người phụ nữ này thì kiểu gì cũng sẽ không tự chủ được mà nhớ tới em gái, trái tim đau, rất đau.
"Không thể nào, em nhớ Vãn Ca thích ăn cay một chút, đồ ăn Hoài Dương thiên về thanh đạm, lấy ngọt làm chủ, hai loại khẩu vị khác xa nhau mà."
Từ Từ đưa ra nghi vấn.
"Đó là vì nó muốn hùa theo khẩu vị của Mộ Thừa Huyền, cố ý kiềm chế bản thân... Thực tế nó cũng không ăn cay được, không ăn được ớt, khi còn bé ăn quá nhiều ớt còn bị dị ứng, khóc không ngừng, cho nên anh mới trổ tài nấu sủi cảo cho nó, em không phát hiện ra sao, nhân sủi cảo anh làm đều cho thêm một chút sake (*), đó là cách làm món ăn điển hình của Hoài Dương."
(*) Một loại đồ uống có cồn được làm bằng cách lên men gạo đã được xay xát và đánh bóng để loại bỏ cảm
Lê Cảnh Hàng cần thận giải thích, nỗi thương tiếc em gái lại tăng thêm một phần.
Cô gái nhỏ đó quá ngu, chỉ biết ủy khuất chính mình, còn đi hùa theo thằng khốn Mộ Thừa Huyền, ngay cả khẩu vị mình thích cũng chỉ biết kiềm nén.
Lại không biết, khi một người đàn ông thật sự yêu nó thì đã chủ động nhớ khẩu vị của nó rồi.
"Xem ra Mộ Thừa Huyền có chút thật lòng với cô, Cô rất có phúc, có phúc hơn em gái tôi."
Lê Cảnh Hàng nhìn Lê Vãn Ca, giọng điệu lạnh lùng, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
Hắn cảm thấy không đáng thay em gái số khổ của hắn.
"Thật lòng thật dạ của đàn ông như thời tiết tháng bảy, tháng tám, thay đổi bất thường, nếu so sánh thì... tôi càng hâm mộ em gái anh, cô ấy có một người anh trai yêu thương cô ấy, sẽ làm sủi cảo cô ấy thích nhất cho cô ấy, cô ấy có thể ngốc nghếch, hưởng thụ cưng chiều của anh đối với cô ấy, vĩnh viễn không cần quan tâm sẽ có một ngày anh sẽ thay lòng."
Lê Vãn Ca cũng nhìn Lê Cảnh Hàng, khóe miệng nhàn nhạt nhếch lên, hốc mắt