"Họ Mộ kia, anh đừng có ở đây uy hiếp tôi, hai năm này, Kiều thị của chúng tôi và Mộ thị của anh tranh đấu còn ít à, cho dù tôi không nói tung tích của cô ấy cho anh, Kiều thị và Mộ thị cũng sẽ không bắt tay giảng hòa, trận này tôi muốn đánh cùng anh, cho nên anh có chiêu gì thì cứ việc phóng ra, tôi tuyệt đối không lùi nửa bước."
Kiều Tư Nam nhìn thẳng vào mắt Mộ Thừa Huyền, khí thế hùng hổ, thái độ kiên định.
"Kiều Tư Nam, em im miệng cho anh!"
Kiều Ti Dụ xoay người, trực tiếp tát một bạt tai lên mặt Kiều Tư Nam.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, đặc biệt là Tần Tiêu tuyệt đối trung thành với Kiều Tư Nam, nhanh chóng ngăn ở giữ hai anh em nhà họ Kiều.
Một mặt cả gan nói với Kiều Ti Dụ: "Đại Kiều tổng, ngài bớt giận, ngài hiểu tính tình tiểu Kiều tổng hơn bất luận người nào mà, có gì thì chúng ta từ từ thương lượng, ngàn vạn lần đừng động tay động chân!"
Một mặt lại nói với Kiều Tư Nam: "Tiểu Kiều tổng, ngài nói chỗ Lê tiều thư đi đến cho Mộ tổng đi, người ngoài đều biết, Mộ tổng và Lê tiểu thư là một đôi, ngài giấu người phụ nữ của Mộ tổng đi, bất luận như thế nào thì cũng không..."
"Tần Tiêu, cậu câm miệng, không nói chuyện, thi cũng không có ai nghĩ cậu câm!"
Kiều Tư Nam giận dữ quát Tần Tiêu lắm miệng, hận không thể tự tay xẻ anh ta ngay tại chỗ.
Hắn chỉ ăn có một bạt tai mà thôi, không phải chuyện gì lớn, nhưng nếu vì vậy mà bại lộ hành tung của Lê Văn Ca, sau này hắn còn mặt mũi gì để đối mặt với Lê Văn Ca?
Kiều Ti Dụ cau mày, phát hiện chuyện này không tầm thường, vẻ mặt nghiêm túc ép hỏi Tần Tiêu: "Tần Tiêu, cậu nói thật cho tôi biết, đã xảy ra chuyện gì, sao Tư Nam lại giấu người phụ nữ của Mộ tổng đi?"
"Bởi vì tiểu Kiều tổng và Lê tiểu thư..."
"Tần Tiêu, nếu như cậu lắm mồm, sau này đừng đi theo tôi nữa."
Kiều Tư Nam cắt ngang Tần Tiêu, dùng ánh mắt uy hiếp nói.
"Chuyện này..."
Tần Tiêu củi đầu xuống, không nói thêm câu nào nữa.
Từ đầu đến cuối, sếp của anh là vẫn luôn là Kiều Tư Nam, anh ta không dám không nghe theo.
"Kiều Tư Nam, cấp dưới của anh cũng thông suốt hơn anh, toàn thế giới này đều biết, nữ thần Lê Lạc An đang nổi là người phụ nữ của lão đại chúng tôi, anh lại vì ham muốn cá nhân mà giấu cô ấy đi, nếu như chuyện này bị tuôn ra ngoài, anh sẽ là người thứ ba đấy, anh không sợ liên lụy đến hình tượng của Kiều thị sao?"
Giang Hải tận tình phân tích, hy vọng Kiều Tư Nam có thể ngoan ngoãn giao người ra.
"Ha ha, lời anh nói quá buồn cười đi, xem ra cái mà "tập đoàn chính phái" của các anh, nhân tài mới nổi Kiều thị, đều chưa từng có hình tượng đâu, trái lại nếu chuyện này truyền ra ngoài, tất cả mọi người đều biết, Mộ đại tổng tài, nhân vật có thể rung chuyển một cỏi trong giới kinh doanh lại không thể giải quyết được một người phụ nữa, lúc này thì mới không có mặt mũi nha!"
"Anh..."
Giang Hải sắp bị những lời này của Kiều Tư Nam làm cho hộc máu.
Sao Kiều nhị công tử này lại có bản tính phản cốt trời sinh, không nghe hiểu tiếng người vậy?
"Dông dài với cậu ta làm gì, trực tiếp đánh, đánh cậu ta đến khi nào gọi cha gọi mẹ thì lúc đó tự nhiên cậu ta sẽ tự nói!"
Tà Ương bẻ tay, bẻ từng đốt ngón tay "rắc rắc", bộ dảng sắp đánh nhau đến nơi.
"Anh... Các anh muốn làm cải gi, đây là Kiều thị, không phải chỗ mà các anh có thể làm càn!"
Tần Tiêu nuốt nước miếng, trong lòng thầm sợ, nhưng cuối cùng vẫn ngăn trước mặt Kiều Tư Nam.
"Tiểu Kiều tổng đã không muốn phối hợp, vậy Mộ mỗ cũng không ép nữa, chỉ là hai tập đoàn Mộ, Kiều vừa mới hợp tác, hiện tại phải dừng lại rồi, mấy ngày trước Mộ thị mới phê duyệt sẽ đầu tư cho Kiều thị ba mươi tỷ, bây giờ không thể không rút trở về rồi, phải thay người hợp tác khác rồi, ví dụ như đối thủ của Kiều thị... Thịnh Hưng Văn Hóa."
Mộ Thừa Huyền qua loa nói mấy câu, lại giống như là tiếng sấm nổ vang, nổ đến mức Kiều T| Dụ và Kiều Tư Nam đều không thể bình tĩnh được.
"Mộ tổng, mọi chuyện đều dễ thương lượng