Nhin thấy Nina đưa tới bản hợp đồng thỏa thuận cổ phần, lần đầu tiên Lê Văn Ca mới biết được hóa ra sắc đẹp cũng có thể đổi thành tiền.
Mộ Thừa Huyền rất hào phỏng, ba ngày sau khi cô đưa ra yêu cầu liền cho cô 8% cổ phần của tập đoàn Mộ gia.
Tuy rằng chỉ có 8%, nhưng với giá cổ phiếu hiện tại của tập đoàn Mộ gia, nếu bán hết, chắc chắn cô sẽ lọt vào Top 10 những người phụ nữ giàu nhất châu Á.
Ha ha, chưa bao giờ nghĩ tới, bàn thân cô cũng sẽ có một ngày biến thành phủ bà (").
(*) phủ bà: người phụ nữ giàu có,
Đương nhiên, mục đích mà có muốn cổ phần cũng không phải vì tiền.
Mà là để giữ lại cho bản thân mình một đường lui, nếu một ngày nào đó, thân phận của cô bị bại lộ, cũng không đến mức không chịu nổi một
kích!
Để cám ơn, hai ngày nay Lê Văn Ca cũng nghiêm túc làm việc, độ nổi tiếng cũng liên tục tăng lên.
Cô tham dự ba cái sự kiện, đã có hai cái lên hot search (*), chưa đầy nửa tháng đã có fan club.
(*) Hot search: là một khái niệm quen thuộc của những người sử dụng mạng xã hội Weibo (Trung Quốc). Đây cũng là một trong những công cụ đo mức độ quan tâm của cư dân mạng dành cho một nhân vật hay vấn đề nào đó.
Bày ra giá trị thương mại là không thể đánh giá.
Người của hội đồng quản trị tuy rằng không hài lòng việc Mộ Thừa Huyền tự tiện đem 8% cổ phần chuyển cho một hạng người nữ lưu (*), du gian nhưng cũng không dám nói gì.
(*) hạng người nữ lưu: dùng để chỉ phụ nữ, với ý nghĩa khinh thường
Bởi vì mọi người đều biết, Mộ Thứa Huyền chưa bao giờ làm chuyện mua bản lỗ vốn!
Hôm nay, lịch làm việc của Lê Vãn Ca tương đối nhẹ nhàng.
Suốt buổi sáng, lịch làm việc trống rỗng, cô cũng không có ra ngoài mà là ở trong tòa trụ sở của tập đoàn Mộ gia để giải quyết một số vấn đề hợp đồng.
"Chị Lạc An, Mộ tổng muốn chị đến văn phòng một chút."
Đến gần trưa, Nina nhận được thông báo của Mộ tổng, yêu cầu Lê Văn Ca đến văn phòng chủ tịch,
"Được rồi, tôi sẽ đi ngay."
Sau khi Lê Vãn Ca ký xong tất cả các hợp đồng, cô đặt cây bút trên tay xuống, đứng dậy và đi đến văn phòng của Mộ Thừa Huyền.
Tầng cao nhất cũng là biểu tượng của quyền lực.
Chỉ tự hỏi, hắn triệu kiến (*) cô vào thời điểm này, liệu đó là điều tốt hay điều xấu.
(*) Triệu kiến: cấp trên gọi cấp dưới đến gặp mặt.
Đẩy cửa phòng chủ tịch ra, nhin thoảng qua một cái cô liền thấy anh trai mình đang đứng giữa văn phòng.
Trong lòng cô không hiểu sao cảm thấy căng thẳng, nhưng cô cố gắng không thể hiện ra ngoài,
"Mộ tổng, tới giờ cơm anh gọi tôi, không phải là muốn mời tôi ăn cơm chủ?"
Cô bình tĩnh đi vòng qua Lê Cảnh Hàng, giống như một con hồ ly, dựa gần ôm lấy Mộ Thửa Huyền.
Hẳn cau mày không vui, nhắc nhờ cô: "Ở công ty, hãy giữ khoảng cách với tôi."
"Biết rồi, đồ keo kiệt!"
Lê Văn Ca bĩu môi, ấu trĩ oán giận nói.
Lê Cảnh Hàng nhìn thấy cảnh này, chỉ biết nắm tay thật chặt,
Hắn trơ mắt nhìn người đàn ông mà em gái yêu nhất lại cùng một người phụ nữ tầm thường kia tán tỉnh lẫn nhau.
Có thể tưởng tượng ra tâm trạng hiện tại của hắn khó chịu như thế nào...
Tình yêu của em gái hẳn thật sự đã trao sai người.
Cầu nam nhân nên xứng với cầu nữ nhân như vậy, làm sao xứng đáng với tình yêu trong sáng của em gái hắn!
"Mộ Thừa Huyền, nếu cậu tìm tôi tới chỉ là vì để tôi làm khán giả cho các người biểu diễn ân ái như vậy, cậu có thấy quả nhàm chán hay không?"
Lê Cảnh Hàng cắn răng, không thể nhịn được mà nói ra.
Hôm nay nếu không phải Từ Từ luôn khuyên hắn, hắn nhất quyết sẽ không tới tập đoàn Mộ thị.
Ở nơi này dù chỉ một giây thôi hắn cũng không muốn!
"Nhìn xem, đây là người đại diện mà cô một hai muốn mời tới, tính tình
nóng này này, cô xác định cô sẽ chịu đựng được?" Mộ Thừa Huyền có chút chiều chuộng cui đầu xuống hỏi người phụ nữ
đang dựa vào ngực mình.
Cải người này à, luôn nhắc nhở Lê Vân Ca phải giữ khoảng cách với hån, nhưng bản thân hắn lại kéo cô qua ngồi trên đùi của hắn.
Nói về tiêu chuẩn kép(*), hắn xếp thứ hai, ai dảm nhận thứ nhất?
(*)XX AN: song tiêu, tiêu chuẩn kép, ý nói chính mình làm gì cũng đúng, người khác làm gì cũng đều là sai.
"Mộ tổng, anh không hiểu rồi, tỉnh tình nóng này thi sao, chỉ cần tôi cho đủ tiền, trong phút chốc tôi sẽ huấn luyện anh ấy từ một con hổ dữ thành con mèo lớn ngoan ngoãn..."
Lê Văn Ca nói xong, từ trong ngực của Mộ Thừa Huyền đứng lên, đi đến trước mặt của Lê Cảnh Hàng, cố ý bày ra bộ dảng trần tục (*), hỏi: "Lê đại thiếu gia, anh ra giả đi, muốn bao nhiêu tiền thì anh mới thu lại tỉnh tình của anh, tự nguyện làm người đại diện cho tôi?"
(*)Trần tục: thuộc về cuộc sống trên cõi trần, coi là vật chất, tầm thường, không có gi thanh cao.
"Phi!"
Lê Cảnh Hàng lộ ra vẻ mặt khinh thường, phun ra một ngụm nước bọt với Lê Văn Ca, nghiên răng nói: "Cô cho rằng tôi