“Bởi vì cô từng có ý định đó” Tống Vy nói.
Đường Hạo Tuấn gật đầu:
“Cô nên may là cô không làm thành công, nếu không hôm nay danh dự của tập đoàn Đường Thị đều bị cô phá hủy!”
Tống Huyền hơi co rụt người lại: “Làm...!làm gì mà quá đến thế?”
“Phụt!”
Nghe được lời này, Tổng Vy nhịn không được cười thành tiếng:
“Chủ nhiệm Tổng, cô tưởng tổng giám đốc Đường nói đùa với cô sao? Khách mời của show thời trang hôm nay đều là những người có chức quyền của các thương hiệu quốc tế, không chỉ thế, cho dù là người bình luận hay là người mẫu biểu diễn cũng đều là người có tên tuổi ở quốc tế, kể cả truyền thông cũng thế”
“Nhà thiết kế Tống nói đúng” Trình Hiệp bổ sung thêm:
“Chúng tôi mời nhiều người nổi tiếng như thế là vì muốn công ty trang phục được nổi tiếng khắp thế giới, nếu không phải nhà thiết kế Tống chuẩn bị trước hai phần quần áo, show thời trang hôm nay không chỉ trở thành trò hề của tập đoàn Đường Thị, còn sẽ làm khách quý nảy sinh mâu thuẫn với tập đoàn Đường Thị, bởi vì họ sẽ cảm thấy tập đoàn Đường Thị đang trêu chọc bọn họ!”
“Bây giờ cô đã hiểu chưa?” Đường Hạo Tuấn rũ mắt, ngạo nghễ nhìn Tống Huyền.
“Em."
Tống Huyền há miệng, nói không nên lời, sau đó ngoan ngoãn để Trình Hiệp dẫn đi.
Còn nhân viên kia lại bị bảo vệ đưa cho phía cảnh sát.
Rất nhanh, trong phòng nghỉ chỉ còn lại Đường Hạo Tuấn và Tống Vy.
Đường Hạo Tuấn nhìn đồng hồ, nói với Tống Vy: “Anh đưa em về.” “Ừ” Tống Vy đồng ý.
Hai người một trước một sau đi ra bãi đậu xe.
Trên đường, Tống Vy nhìn Đường Hạo Tuấn