Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1644


trước sau

CHƯƠNG 1644

Mẹ Giang rót hai tách trà rồi đưa một ly cho Tô Cẩm Thành: “Cẩm Thành, có qua có lại mới đúng, con đừng từ chối nữa. Dù có là vợ chồng thì cũng không thể chỉ có một bên cho đi mà.”

“Đúng thế.” Giang Hạ gật đầu tán thành.

Tô Cẩm Thành nhận lấy tách trà rồi nhìn cô với ánh mắt thâm sâu, sau đó mới trả lời Mẹ Giang: “Con biết rồi thưa bác gái, lúc nãy con đã không suy nghĩ cẩn thận.”

“Không sao, nhanh ngồi đi, lát nữa ở lại ăn cơm.” Mẹ Giang cười haha.

Tô Cẩm Thành gật đầu: “Được ạ, lâu rồi con mới ăn cơm bác gái nấu, con còn nhớ tay nghề của bác gái vô cùng tốt, đặt biệt là món cá chua ngọt, siêu ngọt.”

Bị anh ta khen như thế, mẹ Giang vui tới không khép miệng: “Thằng bé này, đúng là biết nói chuyện mà, được rồi, lát nữa bác sẽ làm cá chua ngọt cho con, Giang Hạ, con gọi điện cho ba đi, bảo ông ấy đừng đánh cờ nữa, mau đến siêu thị mua một con cá về đây.”

“Vâng.” Giang Hạ cầm điện thoại gọi cho ba.

Sau khi gọi xong không lâu, ba Giang đã cầm một con cá về nhà, thấy Tô Cẩm Thành đến, ông cực kỳ vui mừng.

Hai người ngồi trên sofa nói chuyện, chủ yếu là nói về những việc xảy ra trong 20 năm xa cách.

Giang Hạ thì bị mẹ Giang kéo vào nhà bếp phụ giúp một tay.

Sau khi nấu cơm xong, mấy người liền ngồi vào bàn.

Mẹ Giang vô cùng nhiệt tình, liên tục gắp thức ăn cho Tô Cẩm Thành, tới mức thức ăn trong bát của Tô Cẩm Thành chất đống, Tô Cẩm Thành liên tục nói mình

ăn không nổi nữa nhưng bà vẫn không ngừng gắp cho anh ta.

Giang Hạ nhìn tới mức đỏ mắt, cô gõ nhẹ vào bát: “Mẹ, đừng gắp nữa, anh Cẩm Thành ăn không nổi nữa rồi. Mẹ nhìn con và ba đi, bình thường chẳng thấy mẹ đối xử nhiệt tình như thế bao giờ.”

“Đúng vậy.” Ba Giang gật đầu phụ hoạ.

Mẹ Giang trợn mắt nhìn hai ba con: “Giống nhau sao? Cẩm Thành là khách, mẹ mới sợ thằng bé khách khí nên mới gắp đồ ăn cho nó, hai người là khách sao? Mẹ không gắp đồ ăn cho hai người thì hai người không biết tự gắp à, thật là, ba con hai người y như nhau, chẳng lẽ không có mẹ thì hai người ăn cơm không nổi sao?”

Sau khi cằn nhằn xong, Mẹ Giang vẫn gắp đồ ăn cho cả hai.

Ba Giang vui vẻ nịnh bợ bà.

Tô Cẩm Thành thấy thế, ngưỡng mộ nói: “Bác trai và bác gái thật tình cảm, không như ba mẹ cháu…..thôi, đều đã qua cả rồi, mau ăn thôi ạ.”

“Ăn cơm ăn cơm.”Sau cuộc trò chuyện ban nãy, ba Giang cũng biết được chuyện của vợ chồng nhà họ Tô, ông cũng không muốn nhắc tới chủ đề này nên vội hô hào ăn cơm.

Sau khi ăn xong, Tô Cẩm Thành chuẩn bị giúp rửa bát thì bị Mẹ Giang từ chối, sau đó đẩy toàn bộ bát đũa cho ba Giang rửa.

Ba Giang cũng không còn cách nào khác, ngoan ngoãn đi rửa bát.

Trong phòng khách, Mẹ Giang nói với Giang Hạ: “Giang Hạ, con dẫn Cẩm Thành đi dạo đi, nói chuyện của hai người trẻ bọn con.”

“Hả? Nhưng con mới ăn cơm xong, không muốn đi đâu.” Giang Hạ xoa bụng.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện