"Đoàng....Đoàng....Đoàng"
Những tiếng súng điên cuồng khác lại vang lên, và vô số viên đạn bắn tới tấp về phía cái cây nơi Ánh Hạ đang ẩn mình.
Cùng lúc đó, nhiều viên đạn lướt qua thân cây, vỏ cây nhanh chóng bị tróc ra và thổi bay.
May mắn thay, cái cây này tương đối lớn nên đạn không thể xuyên thủng được nó.
Hỏa lực của đối thủ quá dữ dội nên Ánh Hạ hoàn toàn rơi vào thế bị động sau gốc cây và không thể nhúc nhích được nữa.
Sau khi băng Hổ Báo và Lions Gate đã tạm thời khóa vị trí của Ánh Hạ bằng hỏa lực, bọn chúng lại nhanh chóng tản ra, chuẩn bị bắn cô từ nhiều góc độ khác nhau.
Ánh Hạ không ngờ ngay khi mình vừa tham chiếm, lại rơi ngay vào tình huống tuyệt vọng như thế này, cô thậm chí còn không có cơ hội chống trả, nói gì đến tấn công.
Lúc này, băng Lions Gate đã tản ra và nã đạn liên tiếp từ khắp các khu vực bên cạnh, khiến cho Ánh Hạ, người đang trốn sau gốc cây, càng ngày càng lại gần nguy hiểm. Cái cây lớn mà cô đang ẩn nấp không thể trụ lâu hơn được nữa. Vô số viên đạn đã lướt ngang trên đầu cô.
Tình thế của Ánh Hạ lúc này quả thật là ngàn cân treo sợi tóc. Chỉ cần sơ sẩy một chút là có thể mất mạng ngay!
Quang Hùng thấy đội trưởng đang rơi vào một tình huống tuyệt vọng, anh vô cùng lo lắng, nhưng không thể làm gì hơn được. Bởi vì súng của anh ta lúc này đã hết đạn, anh chỉ có thể đau lòng nhìn cô tiếp tục gắng gượng.
.......
Lúc này, Lê Uy Long cũng đã lên đến được sườn ngọn núi. Từ đây, anh có thể thấy được cảnh Băng Hổ Báo và một nhóm người lạ hoắc khác đang bắn điên cuồng vào một cái cây lớn. Lê Uy Long nhanh chóng đoán được rằng chính là Ánh Hạ đang trốn ở đằng sau cái cây đó.
Lúc này Vĩnh Thiên không có súng trong tay, vì vậy anh vội vã chạy áp sát phía sau một người đang cầm khẩu AK47 và bẻ gãy cổ hắn.
Sau đó, Lê Uy Long ngang nhiên cầm khẩu AK47 này và bắn liên hoàn vào những tên tội phạm kia từ phía sau.
"Pằng.....Pằng......Pằng...."
Những tiếng súng điên cuồng đột nhiên vang lên từ phía sau những thành viên của băng Hổ Báo và Lions Gate.
"Á...Á......"
Đám đàn em trong băng đảng bị bắn trúng đang hét lên đau đớn và ngã đầy trên mặt đất.
Những người không bị trúng đạn thì đều bị sốc trước tình huống bất ngờ này. Bọn chúng không biết ai đang tấn công từ phía sau. Những người khác đều chạy đến mấy gốc cây và tìm chỗ trốn trước.
Nguyễn Thành Nam cũng phản xạ rất nhanh và lập tức tìm nơi trú ẩn.
Ánh Hạ vừa mới thoáng nghĩ đến việc mình sẽ bỏ mạng sau cái cây này, nhưng thật bất ngờ, vào đúng thời khắc quan trọng này, cô đột nhiên nghe