"Lê Uy Long không ở nhà à, vậy anh ấy đi đâu rồi?" Nguyễn Tú Cẩm hỏi.
Vừa rồi cô ấy vẫn luôn ở trong phòng gõ chữ, Chu Nhược Mai trở về cũng không nói chuyện Lê Uy Long đã ra ngoài cho cô ấy biết, cho nên cô ấy cũng không biết đêm nay Lê Uy Long không có ở nhà.
"Tớ cũng không biết!" Chu Nhược Mai nói.
"Chẳng lẽ cậu không gọi điện thoại hỏi anh ấy à!" Nguyễn Tú Cẩm nói.
"Tớ gọi từ lâu rồi, nhưng không gọi được, anh ấy đã tắt máy." Chu Nhược Mai nói.
"Thế mà anh ấy lại tắt máy, đêm không về ngủ, có vấn đề!" Nguyễn Tú Cẩm nói.
"Có thể có vấn đề gì?" Chu Nhược Mai hỏi.
"Trước tiên tớ hỏi cậu, trong khoảng thời gian tớ không có ở biệt thự, cậu và Lê Uy Long có làm chuyện ấy không?" Nguyễn Tú Cẩm hỏi.
"Cậu nói chuyện ấy là chuyện gì? Tớ không rõ cậu đang nói gì." Chu Nhược Mai có chút đỏ mặt nói.
"Đừng có mà giả ngu, tớ biết cậu hiểu tớ đang nói gì." Nguyễn Tú Cẩm nói.
"Tớ... Tớ không có làm chuyện ấy với anh ấy!" Chu Nhược Mai nói lắp, cô đành phải nói rõ sự thật.
"Cuối cùng thì cậu làm sao vậy? Tớ dọn ra ngoài ở đã một đoạn thời gian rất dài rồi, thế mà hai người còn không làm chuyện ấy, tớ thật sự bó tay với hai người luôn đó." Nguyễn Tú Cẩm nói.
"Tớ không làm gì hết! Hai ngày trước tớ rất muốn cho anh ấy, thế nhưng hết lần này tới lần khác kinh nguyệt tới rồi. Hôm nay kinh nguyệt mới vừa hết, đúng lúc anh ấy lại không có ở nhà." Chu Nhược Mai đỏ mặt nói.
"Vậy trước kỳ kinh nguyệt cũng không làm sao?" Nguyễn Tú Cẩm hỏi.
"Chuyện này, một lời khó nói hết!" Chu Nhược Mai nói.
"Được, tớ không muốn nói chuyện này nữa. Tớ hỏi cậu, Lê Uy Long đã kết hôn với cậu ba năm, anh ấy chưa từng qua đêm không về ngủ, vả lại còn tắt máy đúng chứ?" Nguyễn Tú Cẩm hỏi.
"Từ trước đến giờ không có, ngoại trừ lần trước đi chiến đấu ở phía Tây." Chu Nhược Mai nói.
"Vậy là đúng rồi. Tớ cho cậu biết, hiện tại Lê Uy Long đêm không về ngủ, ngay cả điện thoại cũng tắt máy, nhất định là ra ngoài ăn chơi trác táng!" Nguyễn Tú Cẩm nói.
"Không thể nào! Lê Uy Long không phải loại người như vậy!" Chu Nhược Mai rất khẳng định nói.
"Tớ