Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Cẩm nhìn thấy người đàn ông tóc húi cua khuôn mặt dữ tợn ngồi xuống, trong lòng đều khiếp sợ.
"Mời anh đi ra, chúng tôi không cần anh uống chung." Nguyễn Tú Cẩm bạo gan nói.
"Người đẹp, hai người các em không có ai ngồi chung, khẳng định rất cô đơn, để tôi ngồi cùng các em lại có làm sao?" Người đàn ông tóc húi cua nói.
"Mời anh lập tức đi ra, chúng tôi không cô đơn, cũng không cần anh tới ngồi chung!" Chu Nhược Mai lạnh lùng nói.
"Hai người các em đều là người đẹp tuyệt trần xuất hiện ở tại trong quán bar, không có đàn ông ngồi chung, đó là chuyện rất nguy hiểm. Nếu để tôi ngồi cạnh hai em, cam đoan sẽ không có ai dám tới quấy rầy các em." Người đàn ông tóc húi cua nói.
"Anh đã quấy rầy đến chúng tôi, hai chúng tôi chỉ muốn yên lặng uống rượu, không muốn bất kỳ người đàn ông nào tới quấy rầy, bao gồm cả anh." Chu Nhược Mai nói.
"Uống rượu có gì vui, vậy không nói chuyện nữa, chúng ta đi nhảy một bản đi!" Người đàn ông tóc húi cua nói xong đã muốn kéo Chu Nhược Mai đi nhảy múa.
"Bốp!” Chu Nhược Mai lập tức nổi giận, cô trực tiếp tát một cái lên mặt người đàn ông tóc húi cua!
Cô thân là con gái của nhà họ Chu, Tổng giám Tập đoàn đốc Galaxy, tại sao có thể tùy tiện để một người đàn ông lôi kéo được?
Đột nhiên người đàn ông tóc húi cua bị ăn một cái tát, gã ta lập tức ngớ ngẩn.
Trong quán bar này, cho tới bây giờ không ai dám vô lễ với gã ta, càng không có ai dám trực tiếp tát vào mặt mình!
Mà bây giờ, thế mà gã ta lại bị một người phụ nữ tát vào mặt ngay trước mặt mọi người!
Mặc dù bây giờ âm nhạc rất lớn, người khác không nghe thấy tiếng động, nhưng rất nhiều người đều thấy người đàn ông tóc húi cua bị Chu Nhược Mai tát.
Rất nhiều người rối rít nhìn sang chỗ Chu Nhược Mai.
Đám đàn em của người đàn ông tóc húi cua cũng rối rít đứng dậy đi đến chỗ của người đàn ông tóc húi cua.
Nguyễn Tú Cẩm nhìn thấy Chu Nhược Mai tát người đàn ông tóc húi cua trước mặt mọi người lập tức căng thẳng lên. Cô ấy biết nhất định lần này đã gây họa.
"Cô lại dám đánh tôi?" Người đàn ông tóc húi cua lấy lại tinh thần, lập tức giận tím mặt.
"Thật xin lỗi, tính tình bạn của tôi không tốt, bạn của tôi quá nóng nảy, mong anh đừng để trong lòng." Nguyễn Tú Cẩm vội vàng xin lỗi thay Chu Nhược Mai.
Cô ấy biết người trong quán rượu đều có địa vị, người đàn ông tóc húi cua này dáng dấp hung hăng dữ tợn, to cao vạm vỡ. Vả lại trên người còn có hình xăm, vừa nhìn đã biết không phải dạng người hiền lành gì.
Cô ấy chỉ muốn dàn xếp ổn thỏa, không thì phiền phức sẽ rất lớn.
"Đánh tôi mà chỉ nói một câu xin lỗi đã muốn xong việc ư?" Người đàn ông tóc húi cua tức giận nói.
"Vậy anh còn muốn thế nào?" Nguyễn Tú Cẩm hỏi.
"Tôi muốn hai người đi theo tôi uống rượu." Người đàn ông tóc húi cua nói. Gã ta nghĩ như vậy, chỉ cần hai người đẹp uống rượu với mình, sau đó chuốc say hai người, mình sẽ có cơ hội. Nói không chừng, còn có thể một mũi tên trúng hai con chim!
"Anh đừng có nằm mơ! Tú Hằng, chúng ta đi!" Chu Nhược Mai nói xong đã kéo Nguyễn Tú Cẩm chuẩn bị rời đi.
Mà đúng lúc này, một đám đàn em của người đàn ông tóc húi cua đã đến gần đó, vây quanh Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Cẩm.
Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Cẩm nhìn thấy tình huống này, lập tức bị dọa đến mặt mày thay đổi. Bởi vì trên người đám người này đều có hình xăm, vừa nhìn là biết người sống trong nghề. Vả lại số lượng người