Ba người phụ nữ thương tích đầy mình thấy Ánh Hạ và các hộ pháp bắt được hai người nọ thì vui phát khóc.
“Sao các người bắt tôi?” Tên đàn ông không cam tâm bị bắt, hỏi.
“Tôi hỏi ông, những phụ nữ này tại sao lại toàn vết thương?” Ánh Hạ hỏi.
Không đợi ông ta trả lời, ba người phụ nữ ồ ạt nói: “Chính là ông ta đánh đó.”
“Hai người họ đều không phải người tốt, lừa chúng tôi tới đây rồi nhốt lại.”
“Họ là buôn người, muốn bán chúng tôi ra nước ngoài, chúng tôi bỏ chạy thì bị bắt lại, bị đánh đập dã man!”
Ánh Hạ nghe thế thì tức giận, nói với đàn em: “Đưa hai con buôn này về cục hộ pháp, thẩm vấn nghiêm ngặt.”
Gần đây hộ pháp cũng nhận được tin tức rằng có rất nhiều phụ nữ mất tích, Ánh Hạ vẫn luôn muốn phá vụ án buôn người lớn này, nhưng trước kia không có manh mối gì, không phải Lê Uy Long giết con buôn rồi, thì là Hà Ngọc Lan giết mất, nên cô vẫn luôn không có manh mối phá án.
Bây giờ khó khăn lắm mới thu hoạch được hai con buôn, cô ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua!
“Ba người về cục hộ pháp với tôi trước, lấy lời khai xong thì chúng tôi sẽ đưa ba người về nhà!” Ánh Hạ nói với ba người phụ nữ.
“Được.” Ba người phụ nữ nói.
Ánh Hạ liền đưa ba người nọ về cục hộ pháp.
Về cục hộ pháp, Ánh Hạ để người lấy lời khai của ba người nọ, tìm hiểu tình hình bị bắt của họ.
Đồng thời cũng cho người thẩm vấn tên đàn ông và người phụ nữ kia.
Qua hỏi han, biết được ba người phụ nữ đều bị tên đàn ông và người phụ nữ kia lấy danh nghĩa tuyển nhân viên để lừa tới Đà Lạt. Họ vừa tới Đà Lạt thì đã bị hai người kia khống chế, bắt nhốt tập trung trong căn phòng đó.
Ba người phụ nữ trẻ bị kẻ buôn người lừa, cùng nghĩ cách trốn, nhưng vừa trốn tới tầng dưới thì đã bị hai người kia bắt lại, sau đó đánh một trận.
Sau đó, ba người viết lời nhắn cầu cứu trên tiền giấy, vứt xuống dưới qua cửa sổ, vừa hay có người nhặt được, nhìn thấy lời nhắn thì không dám tự liều mình cứu người, gọi điện thoại cho cục hộ pháp.
Sau đó Ánh Hạ dẫn đầu đoàn người đi giải cứu họ.
Sau khi ba người phụ nữ lấy lời khai xong, người đàn ông và người phụ nữ nọ vẫn chưa thẩm vấn xong.
Một hộ pháp viên chạy vào phòng làm việc, nói với Ánh Hạ: “Hội trưởng, hai con buôn nọ có chết chúng không chịu nói ra tung tích của đường dây, phải làm sao?”
“Rơi vào tay chúng ta mà dám không khai báo thành thật?” Ánh Hạ hơi giận dữ.
“Vâng, bọn chúng từ chối khai báo, đều cứng miệng lắm.” Hộ pháp nọ nói.
“Nào có lí đó! Nhất định phải tìm ra được đường dây của chúng, dù là dùng cách gì cũng phải ép chúng nói ra!” Ánh Hạ tức giận nói.
“Nếu thế thì chỉ có dùng hình với chúng thôi.” Viên hộ pháp nói.
“Đối với mấy tên buôn người độc ác như thế thì có thể dùng chút hình thức tra tấn. Trừ ba người phụ nữ nọ thì chắc chắn vẫn còn nhiều người phụ nữ như thế đang bị đồng bọn của