Học viện quái vật cùng học viện Sử Lai Khắc đọ sức, trước đã tiến hành mấy trận, bọn họ không chút không nghi ngờ Long Dược là người mạnh nhất trong cuộc tranh tài này, cũng nhất định là quán quân. Nhưng với tư cách là một trong bát đại Thiên Vương, bảy người khác trước mặt học viện Sử Lai Khắc còn chưa được nếm mùi vị chiến thắng. Đây tuyệt đối là sự tình làm cho bọn họ phiền muộn.
Cuối cùng lại đụng phải người của học viện Sử Lai Khắc, hắn muốn dùng trận đấu này để hướng dân chúng Tinh La Đế Quốc chứng minh, ở học viện quái vật không chỉ là có Long Dược, mà còn có bọn họ.
"Tuyển thủ Đằng Đằng, đến từ học viện quái vật, tên hiệu Ảnh Vương, Chiến Hồn Sư Hệ Mẫn Công." Phương Nhi giới thiệu đơn giản về Đằng Đằng, nhưng cgg nói là đẳng cấp hồn lực và võ hồn của hắn. Dù sao thi đấu vẫn chưa bắt đầu, giữa các tuyển thủ còn cần tiến hành giữ bí mật.
Nguyên Ân Dạ Huy bình tĩnh chờ đợi, bộ dạng của hắn thật sự quá tầm thường, thế nên lúc Đằng Đằng nhìn thấy hắn không khỏi nhíu nhíu mày. Một đối thủ như vậy, coi như là mình thắng tựa hồ cũng không có biểu hiện được thực lực của mình.
Bởi vì rút thăm đã xác định cho nên hắn xem qua một ít trận so tài của Nguyên Ân Dạ Huy. Trong các trận đấu phía trước, Nguyên Ân Dạ Huy đều sử dụng võ hồn Thái Thản Cự Viên. Một vị nhìn qua gầy yếu nhưng là Hệ Cường Công, xác thực làm người khác ngoài ý muốn. Nhưng như vậy thì như thế nào?
Hệ Cường Công khắc Hệ Mẫn Công thì như thế nào? Đằng Đằng tin tưởng, tại tốc độ tuyệt đối trước mặt, hết thảy đều là mây bay.
"Thi đấu bắt đầu!"
Nương theo lấy trọng tài tuyên bố, khán giả cũng bất giác ngồi thẳng lưng, ánh mắt chuyên chú nhìn xem trận đấu này.
Học viện Hoàng Gia Tinh La thua coi như xong, nhưng học viện quái vật nhất định sẽ không thua học viện Sử Lai Khắc. Trận đấu này nhất định phải thắng.
Vừa bước ra, năm cái hồn hoàn dưới chân Đằng Đằng cũng bay lên, năm cái hồn hoàn màu tím sặc sỡ loá mắt. Hắn rung thân một cái, hồn hoàn thứ ba đột nhiên loé lên một cái, sau đó chỗ này liền xuất hiện ba người hắn.
Ảnh phân thân!
Ba tên Đằng Đằng đồng thời cất bước, tốc độ vô cùng nhanh, sau lưng đều kéo lê tàn ảnh, hầu như là trong chốc lát, cũng đã ngoài trăm mét, đồng thời từ ba phương hướng thẳng đến Nguyên Ân Dạ Huy.
Dưới chân Nguyên Ân Dạ Huy dâng lên bốn cái hồn hoàn màu tím, hồn hoàn thứ nhất và thứ ba đồng thời loé sáng, thân thể của nàng cũng chớp mắt bành trướng, chính là Kim Cương Thái Thản.
Toàn thân nhanh chóng biến lớn, áo ngoài nứt ra, bên trong quần áo bó sát ôm trọn thân hình, trong nháy mắt đã biến thành Cự Nhân cao năm mét.
Lúc nàng biến thân, Đằng Đằng cũng đã đi đến trước mặt nàng, ba đạo thân ảnh đột nhiên luân chuyển phát động công kích. Trong mắt khán giả, các tàn ảnh liên tiếp xung quanh thân thể Nguyên Ân Dạ Huy tạo thành một hình tam giác, hơn nữa tàn ảnh tương liên, trong nhất thời, phân thân của Đằng Đằng cũng không thấy rõ lắm.
Không thể nghi ngờ, đây là kỹ xảo cao cấp Hệ Mẫn Công, cũng không phải hồn kỹ, mà là tốc độ đạt đến một trình độ nhất định sẽ hiện ra rõ ràng.
Trong hai tay Đằng Đằng nắm một thanh Chuỷ thủ màu đen như mực, đó cũng không phải võ hồn của hắn, mà là Hồn Đạo Khí.
Thi đấu cá nhân là có thể sử dụng bất kì trang bị nào, Đấu Khải có thể, Hồn Đạo Khí tự nhiên cũng được.
Võ hồn của hắn cùng tên hiệu có quan hệ, tên hiệu Ảnh Vương, võ hồn chính là, Ảnh Tử!
Cho nên ảnh phân thân của hắn cùng người khác bất đồng. Phân thân của Tạ Giải là dựa vào thân thể di động ở tốc độ cao cưỡng ép tách ra, có năng lực nhất định.
Nhưng ảnh phân thân của Đằng Đằng, là chân chính thông qua võ hồn hình thành, nói cách khác, coi như là phân thân cũng là gần như chân thật tồn tại. Phân thân chính là võ hồn của hắn, trong quá trình chiến đấu, những phân thân này có tốc độ cao hơn so với hồn sư Hệ Mẫn Công bình thường.
Kỹ xảo hiện tại hắn thi triển gọi là ảnh xâu chuỗi, điểm trọng yếu nhất của hồn sư Hệ Mẫn Công, chính là tuyệt đối không thể để cho đối thủ biết mình cuối cùng ở nơi nào.
Trường hợp như vậy làm khán giả hưng phấn, thoáng một phát đã bắt đầu chuyển động.
"Lúc này học viện quái vật, tuyển thủ Đằng Đằng thi triển một loại kỹ xảo khéo léo của hồn sư Hệ Mẫn Công, bằng vào tốc độ di chuyển siêu cao của mình tăng thêm hiệu quả ảnh phân thân, hình thành vô số thân ảnh chồng chéo, để cho đối thủ không có cách nào thật
sự nắm giữ vị trí của hắn, đồng thời tìm kiếm sơ hở của đối thủ, một khi sơ hở sẽ cho đối thủ một kích lôi đình."
"Năng lực của tuyển thủ Nguyên Ân Dạ Huy làm cho người ta rất kinh ngạc, loại võ hồn này không thể nghi ngờ là rất cường đại. Hẳn là Thái Thản Cự Viên. Thái Thản Cự Viên trong rừng rậm là bá chủ, với tư cách là võ hồn tự nhiên đỉnh cấp nhất. Nhưng đối mặt với phân thân công kích của tuyển thủ Đằng Đằng, tuyển thủ Nguyên Ân Dạ Huy sẽ đối mặt như thế nào?"
Phương Nhi vừa căng thẳng vừa hưng phấn thuyết minh, cường giả va chạm thường không dùng đến thời gian quá dài. Một khi ưu thế xác lập, muốn lập bàn là phi thường khó khăn, cho nên nếu như lần thứ nhất va chạm không phải là thăm dò thì sẽ trở nên vô cùng mấu chốt.
Một tiếng nổ trầm thấp nổ vang trên không trung, toàn bộ thiên địa dường như đều kịch liệt chấn động một phát. Tình huống trận đấu đột biến.
Đối mặt với ảnh phân thân của Đằng Đằng, Nguyên Ân Dạ Huy làm ra ứng đối không giống đại đa số mọi người, sẽ không tự giác bị thân ảnh đang hành động ở tốc độ cao bị hấp dẫn, mà là đứng ở nơi đó, ánh mắt trầm ngưng bước về phía trước một bước.
Vừa sải bước ra, chân còn lại cũng không động tạo thành bộ dáng bắn cung, cùng lúc đó, hữu quyền của nàng nắm chặt, vốn hướng về phía sau thu hồi bên hông rồi mãnh liệt đánh ra phía trước một quyền.
Hồn hoàn thứ hai trên người toả sáng!
Một tiếng nổ vang như lôi đình như vậy mà đến.
Lúc nàng bày ra bộ dạng như bắn cung, trong nháy mắt Đằng Đằng động đậy, bên trong những thân ảnh di chuyển tốc độ cao, đột nhiên có hai đạo dâng lên từ sau lưng Nguyên Ân Dạ Huy, chuỷ thủ đen như mực hướng hai bên nàng đâm tới.
Người bình thường đứng yên thì có thể quay người, nhưng nếu có bộ dạng bắn cung thì quay sẽ khó hơn nhiều.
Do đó, Đằng Đằng nắm chuẩn xác cơ hội, không chút do dự phát động công kích.
Trong bát đại Thiên Vương, hắn luôn là người am hiểu nắm bắt cơ hội, quyết đoán mạnh mẽ là ưu điểm lớn nhất của hắn.
Nguyên Ân Dạ Huy đang ở tư thế bắn cung đúng là không cách nào quay người, hơn nữa nhìn qua, nàng tựa hồ cũng hoàn toàn không biết mình bị tập kích sau lưng?
Thắng bại đã phân? Đội viên học viện Sử Lai Khắc chỉ có trình độ như thế này?
Khi trong đầu rất nhiều người nảy sinh ý niệm như vậy, nắm đấm của Nguyên Ân Dạ Huy cũng đã oanh kích tại không trung.
"Oanh ----"
Trước mặt hắn không khí dường như bị đánh phá, toàn bộ không gian đều kịch liệt bị bóp méo, nguyên bản những phân thân cùng tàn ảnh quay xung quanh thân thể Nguyên Ân Dạ Huy, trong chốc lát bị không gian chấn động ảnh hưởng, trở nên hỗn loạn, rất nhiều tàn ảnh biến mất, bản thân Đằng Đằng cũng lộ ra.
Hai đạo phân thân đánh lén sau lưng bị không gian dẫn dắt cải biến phương hướng, không thể đánh trúng mục tiêu, mà từ hai bên sườn Nguyên Ân Dạ Huy xẹt qua.
Đôi đại thủ của Nguyên Ân Dạ Huy đồng thời đánh ra, phân biệt đánh vào hai đạo phân thân, lập tức, hai đạo phân thân đó tan thành bong bóng rồi biến mất.
Một đạo thân ảnh lập loè, Đằng Đằng trong chốc lát cũng đã rút ra hơn mấy chục thước. Lúc này phân thân đã biến mất, không thể nghi ngờ còn dư lại chính là bản thể của hắn.
"Ngươi có được năng lực khống chế khí tràng?" Đằng Đằng nguyên bản trong ánh mắt khinh thường cùng tự tin đều biến thành ngưng trọng.
Một quyền không đầu không đuôi của Nguyên Ân Dạ Huy nhìn qua đơn giản, nhưng trên thực tế làm hắn rung động cực lớn. Những thứ khác không nói, nếu muốn đánh ra một quyền làm toàn bộ phương vị vặn vẹo cũng không phải là việc dễ dàng. Điều này cần khống chế toàn bộ khí tràng biến hoá, đồng thời trực tiếp phá hư tiết điểm khí tràng, mới có thể xuất hiện tình huống như vậy.