Nhìn hai người, Đường Vũ Lân không khỏi toát ra một nụ cười bất đắc dĩ, hai người này thật đúng là oan gia a! Bất quá, đối với Tạ Giải đây tuyệt đối là chuyện tốt. Bởi vì quan hệ đến Nguyên Ân Dạ Huy, tiềm năng của hắn cũng không ngừng được kích phát, đã sớm không còn là Tạ Giải của trước đây rồi.
Đường Vũ Lân nói với Nguyên Ân Dạ Huy: "Ngươi trở nên mạnh mẽ thật sự là quá tốt, chúng ta cùng một chỗ nỗ lực, tranh thủ thành tích tốt."
Nguyên Ân Dạ Huy đột nhiên nói: "Vũ Lân, ngươi có biết ngươi gây cho chúng ta bao nhiêu áp lực không?"
Đường Vũ Lân sửng sốt, sau đó thấy được nụ cười trên mặt nàng: "Ta thích loại áp lực này. Nếu như không có mục tiêu cho ta theo đuổi, ta sẽ trở nên mờ mịt, có lẽ sẽ không có tiến bộ. Nhưng mà, không nên để ta đuổi theo nha."
Sáu mươi tư tiến ba mươi hai, thi đấu cá nhân đã diễn ra trọn vẹn một ngày.
Nhưng với đại đa số mọi người, thi đấu đằng sau có chút buồn tẻ vô vị. Học viện quái vật lại thua rồi, bọn họ đại biểu cho Tinh La Đế Quốc a! Điều này làm cho dân chúng cực kì bất mãn. Bọn họ cần chính là thắng lợi, bọn họ càng hy vong Long Dược giao đấu với cường giả của học viện Sử Lai Khắc.
Dư luận càng xôn xao hơn, Đằng Đằng được cứu chữa, thương thế không nặng, cơ bản đã hồi phục, nhưng còn cần điều dưỡng một thời gian.
Nhưng mà, Đấu Khải của hắn tổn thương nghiêm trọng, chữa trị cần có thời gian, các trận đấu tiếp theo, tác dụng của Đấu Khải có phần bị hạn chế rồi. May mắn là bị tổn hại, nếu qảu thật triệt để hỏng, tổn thất sẽ rất lớn. Một kiện Nhất tự Đấu Khải có giá trị cực lớn, hơn nữa hắn đã có tu vi ngũ hoàn, cũng nên nỗ lực hướng tới Nhị tự Đấu Khải. Bởi vậy, đằng sau hắn có thể phát huy ra bao nhiêu thực lực còn rất khó nói.
Học viện quái vật muốn chiến thắng học viện Sử Lai Khắc trên toàn bộ các phương diện, trừ thi đấu cá nhân và đấu đôi, đoàn chiến cũng rất trọng yếu. Bời vì đoàn chiến là thi đấu tổng hợp thực lực của đôi bên, ai dành được thắng lợi thì người đó mới là cường giả chân chính.
Thi đấu vẫn tiếp tục. Thi đấu ngày thứ hai vẫn rất đặc sắc. Đối thủ của Tạ Giải thực lực không kém, nhưng dưới công kích tốc độ cao của hắn vẫn bị đánh tan. Ba tuyển thủ cuat học viện Sử Lai Khắc đều tiến vào vòng 32.
Học viện quái vật, trừ Đằng Đằng bị Nguyên Ân Dạ Huy loại, bốn người khác cũng tiến vào vòng 32. Long Dược ra sân trận cuối cùng, tựa hồ cũng không khác vòng loại, không tốn khí lực nào liền chiến thắng đối thủ, thẳng tiến vào vòng 32.
Vòng chung kết thi đấu cá nhân không có nghỉ ngơi. Sau khi vòng thứ nhất chấm dứt, lập tức tiến hành ba mươi hai tiến mười sáu. Hơn nữa, là tiến hành trong một ngày.
Nói một cách tương đối, đối thủ vừa thi đấu ngày hôm trước sẽ có chút mệt, nhưng quy định thi đấu chính là như vậy.
Lần nữa tiến vào sân vận động Tinh La, Đường Vũ Lân không thể không mua một cái mũ. Hiện tại hắn là địch nhân của toàn dân Tinh La Đế Quốc, một khi đi đường bị người ta phát hiện, đừng nói là chỉ trỏ, chửi rủa là tuyệt đối không thiếu.
Nhà nước sẽ bảo hộ an toàn của bọn họ, nhưng tiếng mắng không thể nào ngăn lại được, ai bảo bọn họ là người ngoài đến.
"Đái Vân Nhi!" Đường Vũ Lân cũng đã biết đối thủ hôm nay của mình là ai.
Bài danh cuối cùng trong bát đại Thiên Vương, cũng là vị Công Chúa Điện Hạ điêu ngoa kia, Linh Vương Đái Vân Nhi.
Không thể nghi ngờ, trong bát đại Thiên Vương, Đái Vân Nhi là người có tu vi yếu nhất, cũng có tu vi tứ hoàn như hắn, hơn nữa không có Nhất tự Đấu Khải, đối với Đường Vũ Lân cũng là một chuyện tốt.
Thực lực đối thủ của Nguyên Ân Dạ Huy và Tạ Giải đều không yếu, nhưng cũng không phải là người của học viện quái vật, áp lực dĩ nhiên nhỏ hơn một chút.
Bất quá, sau vòng này, tiến vào vòng tiếp theo, tình huống không còn lạc quan như vậy nữa. Một khi tiến vào vòng mười sáu, Đường Vũ Lân gặp phải Đái Nguyệt Viêm, mà Tạ Giải đụng phải một vị Chiến Hồn Sư Hệ Mẫn Công, bài danh thứ tư trong bát đại Thiên Vương. Tình huống cũng không hề lạc quan.
May mắn, vận khí của Nguyên Ân Dạ Huy không tệ lắm, mười sáu tiến tám không đụng phải người của học viện quái vật.
Nhưng nếu như thuận lợi, nếu Đường Vũ Lân có thể tiến vào tứ kết, hắn sẽ gặp Nguyên Ân.
Đây là không có biện pháp, dù là chủ sự cũng không có khả năng làm cho người một bên không đụng phải nhau, đó là không có khả năng.
Cho nên, thi đấu gian nan nhất vẫn là Đường Vũ Lân.
Ba
người tiến vào khu vực chờ, Đường Vũ Lân lúc này mới cởi mũ của mình, lộ ra tướng mạo sẵn có. Học viện quái vật đã tới, vừa nhìn thấy hắn xuất hiện, Đái Vân Nhi trực tiếp nhảy dựng lên, hai ba bước đi đến trước mặt Đường Vũ Lân, ngăn hắn lại.
"Đường Vũ Lân, đối thủ hôm nay của ngươi là ta." Ánh mắt Đái Vân Nhi sáng rực nhìn hắn.
"Ta biết rõ!" Đường Vũ Lân có chút bất đắc dĩ nhìn vị Công Chúa Điện Hạ này.
Đái Vân Nhi hướng hắn so so nắm đấm, "Cho nên, ngươi nhất định phải chết! Nhanh nhận thua thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng."
Đường Vũ Lân liếc mắt, "Chỉ số thông minh của ngươi đâu?"
Nói xong, hắn liền vượt qua Đái Vân Nhi, thẳng hướng đi đến chỗ của mình.
Tạ Giải phát ra một tiếng cười khẽ, cùng Nguyên Ân Dạ Huy trước sau đi qua vị Công Chúa Điện Hạ này.
Đái Vân Nhi đứng tại chỗ, có chút cứng ngắc.
Chỉ số thông minh sao? Có ý gì? Hắn vậy mà chất vấn chỉ số thông minh của một người tuyệt đỉnh thông minh như ta? Thật không thể nhẫn nhục, quá đáng giận!
"Đường Vũ Lân!" Đái Vân Nhi hét lên một tiếng, muốn tiến về phía Đường Vũ Lân, lại nhanh chóng bị Đái Nguyệt Viêm kéo lại.
Khu vực chờ bên này, khán giả trong sân vận động cũng có thể nhìn thấy. Bọn họ không chỉ đại biểu cho học viện quái vật, đồng thời cũng đại biểu cho Tinh La Đế Quốc. Vị Công Chúa Điện Hạ này có ai không biết, nếu nàng cùng Đường Vũ Lân đánh nhau ở khu vực chờ, thể diện Hoàng Gia có thể mất hết.
Bất quá, dù Đái Vân Nhi bị kéo lại, nhưng tiếng hét của nàng vẫn làm khán giả trên khán đài chú ý đến.
Đường Vũ Lân liếc nhìn khắp nơi rồi ngồi xuống, cầm lấy ly nước trái cây bên cạnh uống. Vẫn là ăn uống tuyệt vời nhất! Về phần Đái Vân Nhi, hắn trực tiếp biến nàng thành gió thoảng bên tai.
Dù sao ấn tượng của mình với vị Công Chúa Điện Hạ này đã kém đến cực điểm rồi, kém hơn thì có sao chứ?
Đái Nguyệt Viêm cũng có chút im lặng, tên Đường Vũ Lân này với vị muội muội bảo bối của mình có phải trời sinh xung đột không nữa. Cái này thật sự là ...
May mắn, thi đấu rất nhanh lại bắt đầu, Đái Vân Nhi tức giận ngồi xuống. Đái Nguyệt Viêm chỉ dùng lời nói tạm bình phục nàng, dù sao lát nữa cũng đánh trên sân đấu, không cần gấp gáp như vậy.
Nếu như ánh mắt có thể gϊếŧ người, Đường Vũ Lân đã sớm bị ánh mắt phẫn nộ của nàng lăng trì xử tử.
Ba mươi hai tiến mười sáu, tổng cộng có mười sáu cuộc tranh tài, từng đôi so đấu. Sau khi vòng này chấm dứt, sẽ nghĩ ngơi một ngày rồi mới tiến hành thi đấu mười sáu tiến tám.
Thi đấu sắp bắt đầu, tất cả mọi người đều khẩn trương. Hôm nay sẽ có va chạm giữa học viện quái vật va học viện Sử Lai Khắc. Hơn nữa còn là Công Chúa Điện Hạ Đái Vân Nhi cùng đội trưởng chiến đội học viện Sử Lai Khắc so đấu.
Trận đấu này sẽ diễn ra như thế nào?
Đối với thực lực của vị Công Chúa Điện Hạ này, thực tế có nhiều người không hiểu, mọi người không biết Công Chúa Điện Hạ cuối cùng có thể đạt đến trình độ nào.
Từ các trận đấu trước có thể nhìn ra, Đái Vân Nhi có tu vi tứ hoàn, cũng không phải Nhất tự Đấu Khải Sư, lại là bài danh cuối cùng trong bát đại Thiên Vương. Mà Đường Vũ Lân lúc trước đã chiến thắng Tô Mộc, tình huống trận đấu này không hề lạc quan.
Nhưng có truyền thuyết, công chúa Vân Nhi là thiên tài xuất thế của hoàng thất, thiên phú còn trên cả Tứ Hoàng Tử Đái Nguyệt Viêm, thậm chí có một ít năng lực thần kì được truyền thừa.
Tình huống cuối cùng như thế nào, phải xem trận đấu này mới biết được. Nếu như công chúa Vân Nhi có thể đánh bại đội trưởng chiến đội học viện Sử Lai Khắc, như vậy nàng lập tức trở thành nữ thần của toàn dân.