[Longfic] Khách Sạn Ánh Trăng

Chương 1


trước sau


Chap 1


Khi ánh trăng đã lên cao, thắp sáng mọi cảnh vật xung quanh, một khách sạn đồ sộ, lộng lẫy sẽ xuất hiện giữa lòng thành phố Seoul nhộn nhịp và sầm uất về đêm. Tên nó là khách sạn ánh trăng.

Năm 1998

SeoHyun nhân viên trực cửa khách sạn hối hả chạy vào trong tìm người, vì mãi lo hướng dẫn vị khách ma nhỏ tuổi về môi trường mới cô đã sơ suất để một người chưa chết hoàn toàn bước vào bên trong khách sạn này.

Nhân viên phòng Moon Chae Won nắm lấy cánh tay cô gái trẻ còn non kinh nghiệm trấn an: "Không sao đâu, chúng ta chia nhau kiếm vị khách đó là được, đừng để ông ấy bị chủ tịch nhìn thấy, nhất định ông ta sẽ trở thành ma thật đấy."

"Đặc biệt là đêm trăng tròn, cô chủ tịch xấu tính của chúng ta càng trở nên khó chịu hơn."-An Nae Sang nhân viên pha chế rượu chật lưỡi khi bình phẩm sau lưng cô chủ của mình, ngay sau đó liền bị Kim Won Hae quản lý hiện tại, cũng là con người duy nhất sau chủ tịch Jung ngăn lại.

"Đừng nói lung tung nữa, chúng ta cũng giúp một tay đi!"

Tại lối đi hành lang, vị khách đi lạc Kwon Kwang Gyu bị choáng bởi thiết kế nguy nga và tráng lệ của khách sạn, ánh mắt sáng rực lên khi nhìn thấy chiếc bình cổ đắc tiền, nhưng ông đã khựng lại khi nhớ đến lời nói của đứa con gái.

"Ba đừng vì con làm chuyện xấu nữa!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Nuối tiếc bỏ đi tìm đường ra khỏi khách sạn, Kwon Kwang Gyu không ngờ rằng nối gót ông là một con rắn bằng vàng từ chiếc bình gốm đang bò theo đuôi mình.

"Trời ơi, không thể tin được nơi này có cả bãi biển sao?"

"Còn có cả vườn hoa đẹp như vậy!"-từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác nối tiếp nhau khi ông mở những cánh cửa tìm đường ra, mỗi một cánh cửa là một không gian hoàn toàn kỳ lạ và không giống thực tế chút nào, đến khi nhìn thấy một góc cây to xác xơ cành lá, chỉ trơ trọi những nhánh cây đã khô cằn chỉa những mũi sắc nhọn hướng lên bầu trời đen ngòm. Điều kỳ lạ thu hút ông chính là nhánh hoa màu tím lấp lánh trên một nhánh cây cao, ông chợt nhớ đến hôm nay là sinh nhật con gái nhỏ, muốn đi tới hái cho con gái làm quà.

Bỗng từ đâu xuất hiện một lực đẩy vô hình khiến ông đập mạnh cơ thể vô thân cây ngã xuống đất đau đớn.

"Sao nhân viên lại để một kẻ chưa chết vào khách sạn này thế hả?"

Đôi mắt hoa đi cố nhìn lên người phụ nữ đang đi về phía mình, Kwon Kwang Gyu nhìn thấy chỉ là một cô gái nhỏ nhắn mặc một chiếc váy hoa màu đen với mái tóc nâu vàng gợn nhẹ qua vai, nhưng ánh mắt và khuôn mặt băng giá ấy mang đến cho ông một loại áp lực và sợ hãi vô hình như cách ông bị đẩy ngã vừa rồi.

"Tôi...vô tình lạc vào đây thôi..."

Ánh mắt rời xuống nhánh hoa trên tay ông, cô lạnh lùng nói: "Còn cả dám đụng đến đồ của tôi, thật đáng chết."

"Xin lỗi, tôi chỉ định hái làm quà sinh nhật con gái, tôi không cố ý đâu."

Cô khụy gối xuống nhìn người đàn ông cúi thấp đầu không dám ngẩng mặt lên nhìn mình, khóe môi nhếch lên nụ cười thâm sâu: "Con gái sao? Nhìn lên tôi nào!"

Đôi mắt sợ sệt chậm chạp ngẩng lên, qua đôi mắt ấy, nữ chủ nhân quyền lực của khách sạn - Jessica Jung có thể thấy được hình ảnh cô con gái lanh lợi của Kwon Kwang Gyu, vừa hay cô cũng muốn cô gái này.

"Ông sắp chết rồi cho nên mới có thể lạc đến khách sạn của tôi, nếu muốn sống trở về hãy hứa với tôi một điều kiện."

"Điều kiện?"-ông vẫn chưa hiểu chuyện gì cho đến khi hai tay của mình sắp biến mất đi, sự hoảng hốt đã ngăn cản toàn bộ lý trí còn sót lại trong ông, ông không thể bỏ mặc đứa con gái yêu quý của mình trên thế gian này được.

"Được được, chuyện gì tôi cũng hứa với cô..."

Thêm một nụ cười bí ẩn khác trên khóe môi mỏng, Jessica khẽ khàng nói: "Tôi cho ông 20 năm để nuôi dưỡng cô con gái của mình nên người, sau 20 năm tôi sẽ đến tìm cô ấy đem về đây trả món

ân tình này."

"..."

Nói xong, Jessica phất tay một cái, Kwon Kwang Gyu đã hoàn toàn tan biến khỏi khách sạn, vừa đúng lúc nhân viên chạy đến tìm người.


"Chủ tịch Jung."-An Nae Sang giọng hơi run nhìn Jessica, sắc mặt cô ấy không tệ, xem ra chưa gặp mặt người ấy.

Đi ngang qua người An Nae Sang, Jessica buông lại một câu hờ hững: "Phạt các người một năm không được nhận lương, xung vào công quỹ."

.

.

.

Kwon Yuri mừng rỡ nhìn cha mình vừa thoát khỏi bàn tay tử thần, con bé đã khóc rất nhiều khi bác sĩ gần như bỏ cuộc cứu sống ông: "Ba, con sợ lắm!"

Kwon Kwang Gyu thở nhẹ ra ôm con gái vào lòng, mọi chuyện là cơn ác mộng thôi phải không?

Thế nhưng đến khi tài khoản của ông nhận được 100 triệu won từ người gửi là "Khách sạn ánh trăng", Kwon Kwang Gyu đã không thể nào đứng vững trên đôi chân của mình nữa, Kwon Yuri nhìn số tiền trong sổ tiết kiệm của ba mình khó hiểu nhìn lại ông: "Ba, sao có tiền mà ba không vui vậy?"

Ngồi trong chiếc xe ô tô sang trọng màu đỏ rực rỡ, Jessica vẫy nhẹ tay bảo quản lý của mình chạy xe đi: "Nhiêu đó tiền phí đủ để ông ta nuôi con bé ăn học tốt rồi, giờ chúng ta đi mua sắm thôi."

Kim Won Hae vừa lái xe vừa đáp: "Chủ tịch, tiền chuyển khoản cho Kwon Kwang Gyu là tiền nợ vẫn chưa trả, chúng ta không thể xài phung phí được."

Jessica cắn nhẹ môi dưới lườm ông: "Cái gì, tôi vừa giúp con ma kia rửa được nỗi oan bị giết, cô ta đã cho tôi rất nhiều kim cương của chuyến hàng lậu còn gì?"

"Tôi đã trả các khoản nợ trước đó vừa đủ và mua thêm rượu thức ăn dự trữ cho 20 năm sắp tới, thưa chủ tịch."

"***, tận 20 năm sao? Đáng lẽ ra tôi chỉ nên cho ông ta 10 năm thôi."

"10 năm ngắn quá, cô bé đó chưa đủ tuổi..."-bị cái lườm lạnh giá chiếu tới, Kim Won Hae nuốt khan quay về việc tập trung lái xe của mình trong im lặng.

.

.

.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
20 năm sau.

Đứng trước sảnh khách sạn hàng đầu Hàn Quốc sau 3 năm làm việc ở nước ngoài, Kwon Yuri hôm nay đã trở về quê hương với công việc chính thức là giám đốc khách sạn SM.

BOA - chủ tịch khách sạn đích thân ra tiếp đón, đối với một nhân tài như Kwon Yuri, từng làm việc trong chuỗi khách sạn hàng đầu thế giới, có thể mời cô về đây làm giám đốc là một chuyện rất vinh hạnh.

"Thật khó để mời được cô đến làm việc tại đây, tôi cũng hơi bất ngờ khi lần này cô đã nhận lời."

Kwon Yuri điềm đạm trả lời: "Không giấu gì chủ tịch, tôi và người ba đã mất có giao hẹn với nhau, trong vòng 20 năm không được quay lại Hàn Quốc, bây giờ đã 21 năm rồi."

"Oh..."

"Không phải nợ nần hay gì đâu, chỉ là tôi muốn ba mình yên lòng thôi, giờ cũng có thể trở về đất nước rồi, tôi sẽ làm việc thật tốt."

"Ok, tôi rất tin tưởng năng lực của cô Kwon, bắt đầu từ ngày mai cô hãy đến đây làm việc nhé."

Bắt tay chào tạm biệt nữ chủ tịch xinh đẹp, Yuri vui vẻ trở về nhà thu xếp lại hành lý mà không biết theo sau cô còn có một người phụ nữ đã đi cùng từ lúc nào.

"Kwon Yuri, càng lớn càng xinh đẹp ra, con mắt chọn người của mình không tồi chút nào."-Jessica liếm nhẹ môi thầm đánh giá, nhìn từ phía sau cô ấy càng có sức hút khó cưỡng lại hơn, về sau tới khách sạn của cô phải lưu ý vấn đề này rồi.

.

.

.

TBC.

Chap đầu nhẹ nhàng vậy thôi ah ^^



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện