Chap 2
Yuri đứng ở trạm chờ tàu điện ngầm đón xe về nhà chợt có một bé gái đem con mèo bông tới trước mặt.
"Cô ơi, có người kêu cháu đưa cô cái này, nói là tặng quà sinh nhật."
Khuôn mặt Yuri biến sắc đi khi nhìn thấy món quà sinh nhật quen thuộc, bàn tay hơi run nhận lấy, Yuri theo phản xạ nhìn một lượt xung quanh trạm, sau đó quăng con mèo bông vào thùng rác rồi đi nhanh lên tàu điện.
Chen chút trên chuyến tàu đông người giờ cao điểm, khó khăn lắm Yuri mới đi qua được toa vắng người, nhưng khi nhìn thấy người phụ nữ lạ mặt cầm trên tay con mèo bông cô vừa bỏ lúc nãy, trực giác cho cô biết người này chính là chủ nhân của món quà. Không thể trốn tránh được nữa thì phải đối mặt thôi, Yuri hít một hơi sâu lấy bình tĩnh bước tới giữa toa tàu ngồi đối diện Jessica.
Bàn tay đưa lên vuốt ve khuôn mặt con mèo bông, Jessica nở nụ cười nhìn lên khuôn mặt cố che giấu đi sự căng thẳng của cô gái phía trước, mở lời: "Chào, Kwon Yuri!"
"Người ba tôi đã gặp trong khách sạn 20 năm trước là cô phải không?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đôi mắt thích thú khẽ nheo lại nhìn Yuri say đắm, năm xưa chọn trúng cô gái này vì nhìn ra cô ấy có tài năng hơn người, không ngờ càng lớn lại càng xinh đẹp ra: "Em đoán đúng rồi, chính là tôi."
Cổ họng lăn nhẹ khó khăn nuốt xuống, Yuri che giấu sự sợ hãi trong lòng nói tiếp: "Cho nên cô muốn tôi dùng mạng mình trả lại món nợ năm xưa không lấy mạng ba tôi?"
Jessica chóng tay lên cằm, hờ hững gật gù: "Đại khái là vậy."
"Nếu tôi không đồng ý giao dịch này thì sao?"
Chỉ mới chớp mắt một cái, Jessica đã xuất hiện bên cạnh Yuri, khuôn mặt kề sát lên khuôn mặt sắc sảo với những đường nét cuốn hút, Jessica đưa bàn tay mình chạm nhẹ lên da mặt mịn màng đó: "Em nghĩ mình có thể thoát khỏi bàn tay của tôi sao? Thứ Jessica này muốn nhất định phải có được."
Yuri dù cố gắng cách mấy cũng không thể hoàn toàn che giấu nỗi hoảng loạn của mình: "Cô rốt cuộc là ai? Vì sao lại phải là tôi, còn rất nhiều người ngoài kia."
"Vì em đẹp, lại còn học đúng ngành quản lý khách sạn nữa, rất vừa ý tôi. Hãy vào làm việc cho khách sạn của tôi đi!"
Yuri ngơ ra mất vài giây, vậy ra đổi mạng cho ba cô là làm quản lý khách sạn của cô ấy sao? Nhưng mà nơi kỳ quái đó cô không muốn tới chút nào. Dù vậy Yuri cũng biết người phụ nữ này không hề đơn giản, cô đã trốn sang tận nước ngoài nhưng năm nào cô ấy cũng tìm ra được tặng con mèo bông sến súa đó cho mình, muốn cô ấy từ bỏ là điều không dễ.
"Có cách nào khác được không? Tiền cô chuyển khoản cho ba tôi tôi đã tiết kiệm lại đủ, chờ gặp để trả lại cho cô."
Jessica nhìn tấm thẻ trên tay Yuri vui vẻ nhận lấy, phương châm sống của cô là không bao giờ chê tiền: "Tiền này là tiền đầu tư thôi, em trả được là tốt. Nhưng tôi đã chọn em rồi, em đừng mong bỏ trốn khỏi tôi."
Yuri thở dài bí bách, công việc hiện tại cô có được chính là sự nổ lực không ngừng của bản thân, Yuri không muốn phải chôn đời ở một nơi cổ quái không có tương lai cùng người phụ nữ lập dị này đâu.
"Cô cần quản lý là một con người phải không? Nếu tôi chết đi sẽ không được chứ gì?"
Jessica chật lưỡi vỗ vỗ lên má Yuri, làm như cô chưa từng nhìn qua con người này, sau vài lần tình cờ quan sát, cô biết bên trong vẻ ngoài đậm khí chất ấy, Kwon Yuri là người rất nhát gan, dám dùng cái chết để uy hiếp cô sao?
"Em còn trẻ như vậy, chưa tận hưởng cuộc sống đủ mà lại muốn chết sao? Đáng tiếc thật."
"..."
"Nhưng sống chết của con người tôi không lo được, cũng không muốn lo, nếu em chết thì đến khách sạn của tôi làm khách vậy, 100 triệu này của tôi cho em đầu tư hơi phí rồi."
Yuri biết cách này không có tác dụng, cô đành phải hoãn binh trước đã: "Tạm thời để tôi suy nghĩ đi. Mà cô đừng đứng gần tôi quá, tôi không tự nhiên được."
"Không sao, tôi thấy rất thoải mái ở khoảng cách này."-Jessica rời tầm mắt xuống con mèo trên tay, không vui nói: "Quà sinh nhật tôi chọn cho em không thích sao? Lần trước cũng không suy nghĩ cho vào thùng rác hết à?"
Yuri đưa tay cầm lấy con mèo bông, gượng nói: "Không phải, chỉ là quá hoang mang nên mới không muốn tiếp nhận."
Jessica gật gù lần nữa: "Mà tính ra đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt nhau, em không thích con mèo này cũng không sao. Tôi có thứ khác tặng cho em. Nhắm mắt lại đi!"
"Tôi..."-Yuri còn