Chap 20
Nhìn nữ chủ tịch mặt mày hậm hực đi đến quầy rượu của mình, An Nae Sang thì thầm với thần chết đang ngồi cạnh: "Ai đó lại chọc giận cô chủ xấu tính của chúng tôi rồi, nhìn dáng vẻ đó sắp có chuyện chẳng lành sẽ xảy ra ở đây ngay thôi."
Lee Dong Wook nhấp môi thưởng thức ly rượu "nước mắt thiên sứ" được An Nae Sang làm cho mình, dửng dưng bỏ ngoài tai lời nhắc nhở của ông: "Mặc kệ cô ta, tôi lại đi sợ một người không ra người, ma không ra ma như cô chủ nhà nghỉ của các người sao?"
RẦM
Mạnh bạo đập tay xuống mặt bàn kính khiến nó hiện ra một vết nứt chói mắt, Jessica phóng ánh mắt hình viên đạn về phía thần chết Lee, miệng ra lệnh cho An Nae Sang: "Làm cho tôi một ly giống của thần chết!"
"Vâng, thưa cô chủ!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi hoàn hồn bởi hành động đập bàn của Jessica, Lee Dong Wook xem như không có gì tiếp tục uống rượu.
"Thần chết chính vì rảnh rỗi không chịu đi bắt hồn nên mới để người phàm phải lo luôn việc của mình, bây giờ còn nhàn hạ ngồi đây uống rượu sao?"
"Rượu của cô chủ đây!"-đẩy ly rượu vừa pha xong, An Nae Sang dường như đã đoán được ý đồ trong lời nói của Jessica, ông lui đi tránh phải trận bùng nổ sẽ diễn ra không xa tiếp theo: "Chúc cô dùng ngon miệng!"
Lee Dong Wook nhướng mày lườm lại Jessica: "Công việc của tôi có liên quan gì đến việc làm ăn của khách sạn sao? Tôi cũng cần có lúc thư giãn mà."
"Vì anh không thể đưa hồn ma oán hận đó rời đi sớm để cô ta ở nhân gian quá lâu hại người, quản lý của chúng tôi không thể tập trung làm việc được phải chạy đông chạy tây tìm anh để bắt hồn, do đó ảnh hưởng rất lớn đến công việc kinh doanh của tôi."
"Bà chủ, cô nói chuyện có lý một chút đi! Tôi không phải là thần chết duy nhất, tôi cũng không thể một lúc bắt hết các hồn ma đem đi, hôm nay cô ăn phải thuốc nổ à?"-Lee Dong Wook ấm ức cãi lại.
Uống một hơi hết nửa ly rượu, Jessica nhăn mặt như muốn nhổ ra thứ chất lỏng vừa mới uống vào chê bai: "Thứ rượu kinh tởm gì thế này? Chỉ có mấy người không có phẩm vị mới uống thứ này thôi."
Lee Dong Wook thừ người nhìn Jessica rùng mình một cái quay lưng bỏ đi, cô ấy quá đáng lắm luôn: "Tôi có nên bóp chết cô ta không?"
An Nae Sang không nén được vẻ mặt khó coi trở ra, lòng tự tôn cao ngất của ông đã bị chủ nhân khách sạn đạp đổ khi chê bai ly rượu mới sáng chế của mình: "Đáng tiếc cô ấy không thể chết được. Trong tất cả những người uống rượu do tôi pha chế chỉ có mình cô ấy chê dở, thật phí phạm khi để cô ta uống nó."
Lee Dong Wook gật đầu đồng tình, tay nâng ly rượu lên cụng vào ly rượu trên tay An Nae Sang: "Đúng vậy, là Jessica không có phẩm vị mới phải."
.
.
.
Kwon Yuri sau khi đã hoàn thành công việc ở khách sạn của mình, cô mệt mỏi vươn vai một cái nhìn lên đồng hồ trên tay, cũng đến lúc nên trở về nhà nghỉ ngơi, mai trở lại làm tiếp các thủ tục pháp lý cho khách sạn nốt là xong.
CẠCH
Cánh cửa thư phòng bật mở, một luồn gió lạnh thổi vào căn phòng khiến Yuri khẽ run người, đống giấy tờ theo đó bay phất phới. Yuri theo hướng cửa nheo mắt nhìn ra, phát hiện Jessica hơi loạng choạng bước vào đi về phía mình, hàng chân mày thanh tú lập tức chau lại khi mùi rượu từ trên người Jessica phảng phất xộc vào mũi cô.
"Đừng nói với tôi cả đêm qua chị vẫn tiếp tục uống rượu? Dù không thể chết nhưng không thể sống thế này được đâu."
Jessica nhếch môi khinh thường, tay đưa lên đánh vào đầu Yuri mấy cái trước khi xốc lấy cổ áo sơ mi của cô, giọng nói mang theo hơi men thốt lên: "Nói cho tôi biết, thần tượng của em là ai? Cô ta là ai hả?"
Yuri bị dọa đến ngây người, còn chưa kịp phản ứng lại đã bị Jessica đẩy mạnh ra sau ghế, lúc này Jessica đã trèo lên người Yuri không cho cô có cơ hội vùng dậy, ánh mắt sắc sảo vẫn chăm chăm nhìn cô gặn hỏi: "Nói mau lên!"
"Chị định làm gì thần tượng của tôi? Với cái thái độ hung dữ này của chị làm sao tôi có thể yên tâm nói cho chị biết được."
Jessica rít nhẹ một cái bực bội, vì sao ở Kwon Yuri bây giờ cô lại nhìn ra hình bóng của kẻ mà mình căm hận đến tận xương tủy suốt nghìn năm qua: "Em cũng giống như kẻ đó muốn bảo vệ người yêu của mình đến cùng phải không? Em có biết kết cục khi chọc