Chap 41
Trên đường chạy xe đưa Jessica về lại khách sạn, ánh mắt nữ chủ tịch cứ nhìn mãi Yuri không rời, tay chống lên cằm tạo thành dáng vẻ rất thoải mái để nhìn.
"Chị nhìn tôi mãi tôi không tập trung lái xe được đâu."
"Em cứ lái đi, tôi nhìn là việc của tôi."-ánh mắt vẽ lên nụ cười lan tràn khắp khuôn mặt sắc sảo, Jessica tiếp tục: "Trước đây em đã rất hoàn hao rồi tuy có hơi nhát gan. Bây giờ có thêm sức mạnh nữa, nhìn em góc độ nào cũng đều rất mị lực nha."
"Những lời này tôi nghe nhiều rồi, chị không cần nói nữa đâu."
Jessica chìa ngửa bàn tay ra: "Không phải, ý tôi là em đã lấy lại sức mạnh rồi thì trả tôi chiêc nhẫn đi!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
KéTTTTTTT
Chiếc xe đậu luôn lại trên đường, vì đây là ngoại ô nên xe cộ rất thưa thớt, Yuri nhắm mắt điều chỉnh lại cảm xúc của mình, lời nói của Jessica đã chạm đến niềm kiêu hãnh của Yuri: "Hóa ra trong mắt của chị tôi không bằng chiếc nhẫn đó à?"
"Không phải, nhưng chiếc nhẫn đó là của tôi mà, em xem bàn tay tôi không đeo nhẫn thấy thiếu thiếu cái gì ấy."
Yuri nắm luôn bàn tay Jessica đang giơ lên kéo xuống, đôi mắt nghiêm túc nhưng cũng không kém phần lạnh lùng nhìn trực diện Jessica hỏi: "Chị chọn đi, tôi hay chiếc nhẫn?"
Jessica phồng mũi thở mạnh ra, tay giật lại chỉ lên ngực Yuri: "Em có phải yêu tôi hay không vậy? Rõ ràng đã giữ chiếc nhẫn của tôi không chịu trả lại còn bắt tôi phải lựa chọn, ở đâu ra kiểu người yêu vô lý như vậy."
"Tôi vô lý đấy, chị có nhẫn rồi sự tập trung của chị sẽ không còn đặt lên tôi nữa, suốt ngày chỉ nhìn những thứ lấp lánh vô bổ trên tay thôi."
"..."
Jessica ngẩn người tiếp thu lời nói của Yuri, cô ấy đang ghen với cả chiếc nhẫn sao? Có thể đừng đáng yêu như vậy không? Coi ánh mắt hờn dỗi ấy kìa, con rồng nhỏ của cô dạo này hay ghen quá nha.
"Ừ thì...không đeo nhẫn cũng được, về sau em đi đâu tôi sẽ đi theo đó, ai bảo em đã lấy đi bảo vật quý giá của tôi, tôi phải nhìn em bù lại thôi."
Nụ cười trên môi Yuri đã xuất hiện trở lại, Jessica còn có chút lương tâm, chọn cô không chọn nhẫn: "Chị cũng biết nhìn người đó. Chiếc nhẫn cỏn con đó làm sao bì được với tôi."-búng tay một cái, chiếc nhẫn kim cương đã nằm trên ngón trỏ bàn tay Jessica, Yuri mỉm cười khởi động xe chạy tiếp: "Đồ của chị trả cho chị đó!"
"Yul, em tuyệt quá đi!"
.
.
.
Vừa đặt chân về đến khách sạn, Yuri và Jessica cảm thấy không được ổn lắm khi đèn hành lang tối om. Yuri nhìn sang Jessica hỏi: "Ở đây cũng có cúp điện sao?"
Jessica