Mấy ngày trong bệnh viện đều có người nhờ y tá đem cho Tâm súp gà hầm bồi bổ.
Cô cũng không nghĩ nhiều,chỉ nghĩ là một trong những tên con trai theo đuổi mình,không hề biết phía sau cánh cửa,người con trai đưa đồ tới luôn âm thầm nhìn ngắm cô,là Khiêm.
Cậu không hiểu bản thân bị sao lại muốn quan tâm cô,lại muốn chăm sóc cô,luôn tự nhủ mình là mong cô ta khỏe lên để chơi đùa,nhưng bản thân không kìm được luôn nhìn lén cô.
Tâm vừa nghe tin những thằng định hại cậu đều đã chuyển trường hết cũng thấy an tâm phần nào.
Cô vui mừng nhắn tin cho Quang.
-Nghe nói những kẻ hôm đó đánh tôi và cậu đều đã chuyển trường.
Sao nào?Vui chứ?Chúc mừng cậu.
-Tôi ghét những kẻ dùng tiền đe dọa kẻ khác.
-! -Tôi biết thừa là cô dùng tiền bắt mấy đứa đó chuyển trường,cô cũng giỏi thật,đúng là người có tiền có khác.
Xin lỗi,người bình thường như tôi lại khinh điều đó.
-Trong thâm tâm cậu! tôi vĩnh viễn luôn là kẻ xấu,mọi việc xấu trên đời đều là tôi làm phải không?Lúc này Tâm có phần tổn thương.
Cậu seen,không rep,rồi lập tức off càng làm cô khó chịu.
“Tôi giúp cậu,cậu không vui sao?Tại sao dù tôi làm gì cho cậu thì cậu cũng không chấp nhận tôi! ”Đang lạc trong suy nghĩ thì một tiếng”reng” reo lên.
“Ai nhắn tin cho mình giờ này vậy?”Mở tin nhắn ra,người nhắn đến lại là! Khiêm.
-Bảo bối,khỏi bệnh chưa nào?-Cậu muốn gì?-Quan tâm người con gái của tôi một chút không được sao?Bảo bối,tôi đã làm theo những gì em bảo.
Giờ đến lúc em nên trả món nợ của mình.
-! -5h chiều mai,khách sạn XX,số phòng ***Cô tắt điện thoại im lặng! Nếu anh đã muốn,thì trò chơi bắt đầu!! Đúng giờ hôm đó,cô bước vào trong khách sạn đã được chỉ định.
Cô mặc một chiếc váy ngắn màu trắng xanh có dính vài hạt ngọc nhỏ và một bông hoa hồng nhạt,nhẹ nhàng nhưng thanh toát.
Đến trước cửa,cô ngập ngừng mở cửa ra.
Bên trong là căn phòng được trang trí hoa mỹ,một thân ảnh nam khỏa thân nửa mình đang nằm trên giường.
Cơ thể cậu ta quả thật rất đẹp,cơ bụng săn chắc có múi,bắp tay bắp chân cứng rắn,cơ thể lấm tấm vài giọt nước,mái tóc ướt nhẹp rũ xuống,chắc là vừa đi tắm.
Nếu là người con gái khác,chắc chắn lập tức tự giác leo lên giường cho cậu ta thưởng thức.
Nhưng Tâm đã quá hiểu cậu ta,đây là con người không yêu bất kì ai ngoài bản thân,chỉ biết trêu đùa và tổn thương người khác.
“Sách của tôi?”“Trên mặt bàn kìa.
”Khiêm chỉ tay.
Tâm cầm cái bật lửa mình mang theo,bước tới cầm cuốn sách lên và châm lửa,sau khi quyển sách đã cháy đen thui mới dừng chân dập lửa.
Khiêm nhìn thấy cũng bất ngờ nhưng cũng hiểu rõ lý do của cô nên chỉ cười nhìn quyển sách đã cháy đen.
Cậu bước từng bước tới đối diện với cô.
Bốn mắt nhìn nhau,cậu vòng tay qua eo cô,kéo cô vào lồng ngực săn chắc của mình.
“Mặc! mặc áo vào! ”Cô run rẩy cố đẩy cậu ra nhưng càng vậy cậu ôm càng chặt.
Tay cậu vươn ra đằng sau,định kéo khoá váy cô thì bị cô đẩy mạnh.
Tâm cố chạy ra ngoài nhưng vừa chạm vào tay nắm cửa lập tức bị ép chặt vào tường.
Người con trai đó ngấu nghiến môi cô,trao những nụ hôn vội vã mạnh bạo,cắn mút môi cô đến sưng đỏ,hút hết từng dưỡng khí và dịch mật trong miệng cô đến khi cả hai người đều khó thở mới buông ra.
“Bỏ! bỏ tôi ra! !!”Cô ra sức chống cự đấm vào người cậu để đẩy cậu ra nhưng vô dụng.
Sức con gái quá yếu ớt so với người con trai này,mỗi cú đấm của cô như gãi ngứa cho cậu.
Cậu đột nhiên bế cô lên,mặc cô dãy dụa mà hung hăng ném cô lên giường rồi đè cô dưới thân mình.
“Làm ơn! tha cho tôi! ”Nhìn người con gái dưới thân yếu ớt nói,giọng run run kèm theo nước mắt lã chã trên gương mặt thanh tú làm lòng cậu hơi nhói lên.
Nhưng đã đâm vào thì không thể quay đầu,cậu không được có thứ cảm giác thương xót này,người cậu yêu chỉ có thể là một người,cô gái này chỉ là thế thân của cô ấy,là món đồ chơi giải tỏa cho đến khi cậu gặp được cô bé năm xưa! Nén lại những cảm xúc trong lòng,cậu cắn nhẹ vành tai cô liếm mút rồi hôn xuống cổ trắng nõn,một tay giữ chặt lấy cơ thể cô không để cô dãy dụa,một tay kéo khoá váy và kéo váy cô xuống đến ngực.
Bờ ngực phập phồng dưới chiếc bra hiện ra.
Cô vội lấy tay che lại thì bị tay anh giữ chặt lấy đặt lên trên đầu.
Cảnh xuân đẹp đẽ trước mắt như vậy như mỡ dâng miệng mèo,thằng đàn ông nào không ăn chắc liệt dương rồi!Cậu hôn dần xuống dưới xương quai xanh của cô.
Những tiếng rên khe khẽ vang lên như bị kìm hãm khiến người con trai không tự chủ cắn nhẹ một cái lên cổ cô.
“Làm! ơn! xin anh! cứu tôi! ai đó làm ơn cứu tôi! ”Cô dùng chút tỉnh táo còn sót lại cố hết sức kêu lên.
Đột nhiên bên ngoài phát ra nhiều tiếng bước chân.
Cửa phòng bật tung,ba mẹ cô bước vào.
Ba cô lôi cậu ra đánh tới tấp,mẹ cô thì chạy tới trùm chăn cho cô rồi ôm đứa con gái đang khóc thút thít trên giường.
Trên người cô có nhiều vết trầy do dãy dụa đập vào giường,cùng nhiều vết hôn và vết cắn trông thật tàn tạ.
“Đồ cặn bã,cậu dám làm chuyện dơ bẩn đó với con gái tôi sao?Theo tôi ra đồn cảnh sát!”Bố cô túm cổ cậu lôi đi.
Cô dõi theo,trên môi nở nụ cười nhẹ,nhưng chỉ trong tích tắc liền biến thành gương mặt bi thương tủi nhục vươn tay về phía cuốn sách cháy