Khi cô biết chắc anh an toàn, không xảy ra tình huống "tại nạn" hay "bệnh tim" như trong mấy bộ phim truyền hình thì cô lại cảm thấy rất bình thường. Dường như câu nói "Nó sắp đính hôn với Thùy Linh" của mẹ anh chỉ có tác dụng lúc đó, còn bây giờ cô không biết đã quẳng câu nói đó vào góc nào rồi.- Song, anh không đi đâu à?_cô từ phòng ngủ bước xuống phòng khách, cô hơi khát nước.Lục Song có vẻ rất kì lạ, anh chàng nhìn cô rất lâu.- Em không có gì để nói với anh à?_ Lục Song không hề trả lời câu hỏi của cô, hỏi sang vấn đề khác.Cô uống nước xong ngồi xuống cạnh anh trai.- Nói gì là nói gì? Anh muốn em hỏi anh bao giờ anh lấy vợ để cho em có chị dâu à?_Tự dưng hỏi cô có gì muốn nói không, lên cơn gì không biết.- Em và Vệ Đường.... _Lục Song bỏ lửng câu nói.- Vẫn bình thường. _Hóa ra là anh muốn hỏi vấn đề này. Cô cũng bình thản trả lời.- Em có chắc những gì mình đang nói không?Cô không chắc....- Hôm nay, nó đính hôn với cô gái khác. Tương lai sẽ là chồng người khác. Em vẫn bảo em và nó bình thường?- Hôm... Hôm nay?_ Cô không chỉ có chút thất thần mà còn hoảng hốt.Sao lại nhanh như thế? Anh thực sự không cho cô một lời giải thích sao? Cô biết anh và Thùy Linh có mối quan hệ lằng nhằng... Nhưng.. Nhưng sao có thể?Lục Song nhìn phản ứng em mình mà chán nản. Con bé ngốc này. Học hành thì thông minh lắm. Yêu với chả đương thế này đây, đến tận lúc người yêu mình đi đính hôn với người khác mới có phản ứng.Lục Song kéo cô đang thất thần ra ngoài.- Đi, đi xem lễ đính hôn của người yêu em.Đứng trước một nhà hàng khá nổi tiếng, Lục Song dừng xe lại.Bên trong hôm nay rất nhiều người, trước lối ra vào có 4 người, mỗi bên hai người một nam một nữ đón khách. Cô nhận ra 1 trong 4 người đó là mẹ anh. Có lẽ bên cạnh mẹ anh là ba anh, đối diện họ là... Ba mẹ Thùy Linh.Lục Song bảo cô xuống xe.Ý Lục Song muốn cô vào nói rõ ràng với Vệ Đường. Một người anh trai khi biết chuyện lại dương mắt nhìn em gái mình bị thiệt thòi sao? Vệ Đường không nói gì với em của anh lại ngang nhiên đính hôn với kẻ khác? Nếu như hôm qua không phải anh đi ăn ở nhà hàng này nhìn thấy họ bố trí lại cửa hàng thì có lẽ anh sẽ không biết em gái mình chịu uất ức. Thật là...Cô xuống xe, đứng ở bên này đường nhìn chăm chăm vào mấy chữ kia " Lễ đính hôn Vệ Đường và Vũ Thùy Linh". Giờ đây cô tin chắc đó là sự thật. Đôi chân cứ như hóa đá không thể di chuyển nổi. Cứ trân trân một chỗ mà nhìn mọi thứ trước mắt mình.Một chiếc xe đen đi qua trước mắt cô, đi về phía nhà hàng kia rồi đỗ lại. Cô nhìn qua lớp kính nhận ra anh... Và Thùy Linh.Anh và Thùy Linh xuống xe, cô không thể nhận ra sắc mặt của anh vì ở quá xa, chỉ thấy Thùy Linh cười rạng rỡ vì để lộ hàm răng trắng. Họ có lẽ không biết cô