" Hạnh phúc là một thứ dường như mơ hồ.Nhưng, tình yêu còn mơ hồ hơn hạnh phúc"_______Ngày kỉ niệm 30 năm thành lập trường, không khí rất náo nhiệt.Những sinh viên, cựu sinh viên ở xung quanh đều nhân dịp về thăm trường. Chưa bao giờ không khí lại ồn ào như núc này.Phía trên khán đài, những tiết mục diễn ra khá sôi nổi, nhưng cũng chỉ có một số người xem, mà những số người đấy là cựu sinh viên. Còn những sinh viên hiện tại không cắm cúi vào điện thoại thì cũng hàn huyên tâm sự, hoặc là cùng người yêu nói chuyện kín đáo, họ cảm thấy khá nhàm chán. Những tiết mục này họ xem ít nhất cũng đã phải 3 lần. Khai giảng, tổng kết, lễ 20/11, lần nào cũng là mấy màn diễn đó. Xem nhiều đến nỗi nhắm mắt vẫn có thể dự đoán người sắp lên khán đài là ai, trình diễn tiết mục gì.Như hôm nay chẳng hạn, sau tiết mục kịch của sinh viên khoa diễn xuất, đảm bảo là tiết mục đơn ca "Thanh xuân của chúng ta" do Vũ Thùy Linh bên kế toán đảm nhiệm. Tiết mục này tuy không phải quá hấp dẫn, giọng hát không phải quá hay nhưng lại được mong đợi. Khuôn mặt đó, dáng vẻ dịu dàng yểu điệu đó không biết đã đốn ngã bao nhiêu trái tim của sinh viên nam. Họ chỉ hận là người kia đã đính hôn với nam thần khoa Kinh Tế, Vệ Đường. Cái tên nhiều người yêu thích mà cũng nhiều người ghen tị." Tiết mục tiếp theo lần này có chút khác biệt, tiết mục này của sinh viên khoa Y năm ba, một người mà chắc hẳn ai cũng biết"_MC cười nhã nhặn dẫn chương trình, làm bộ mặt rất thần bí, khơi dậy sự tò mò bên dưới khán đài.Tiếng ồn ào có vẻ ơi nhỏ đi sau khi MC nói, MC kia khá thành công trong việc khơi dậy sự tò mò. Hầu hết mọi người đang ngẫm xem là ai, ai khoa Y mà mọi người đều biết? Một số người hơi khó chịu, tưởng được xem Vũ Thùy Linh ai ngờ lòi đâu ra một người trình diễn trước, rất sốt ruột.Đàn dương cầm được đưa ra giữa sân khấu.... Bóng dáng một người đi ra. Mái tóc thả hơi che đi một phần gương mặt, váy trắng khẽ lay động theo từng bước chân.Người trên hơi cúi người ngồi xuống, đầu vẫn hơi cúi nhìn đàn, tay bắt đầu ấn từng nhịp.Phía dưới vẫn đang ngơ ngác, người kia vẫn cúi đầu nên không rõ là ai, thật sự dáng vẻ kia rất lạ lẫm. Nhưng một vài người lại có vẻ thấy rất quen thuộc.Âm thanh đầu tiên của dương cầm vang lên, cũng là lúc cô gái đó ngẩng đầu lên nhìn xuống khán đài, nở nụ cười nhàn nhạt.Phùng Linh Đan? Kia là Phùng Linh Đan?Cái tên bắt đầu được thốt ra bởi một người. Ngay sau đó phía dưới khán đài bắt đầu xôn xao, rồi sau đó, tất cả như bùng nổ.Kia thật sự là Phùng Linh Đan? Thủ khoa Y thần bí? Thật sự là cô gái đó sao?Dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt thanh tú. Không phải khuôn mặt thoát nên vẻ dịu dàng, duyên dáng như Vũ Thùy Linh mà là khuôn mặt bình thản, gợi lên sự cứng cỏi.Phùng Linh Đan là cái tên cả trường Đại học số 1 đều tò mò. Tên này bắt đầu nổi từ năm 2, khi tên Phùng Linh Đan vinh dự đạt thủ khoa khoa Y, với số điểm gần như tối đa. Ở trường đại học, đa phần thủ khoa của những môn tự nhiên là nam, chưa từng có nữ. Có lẽ trời sinh nữ đã ngốc nghếch hơn nam, cũng có lẽ con gái lớn lên tâm tư bị ảnh hưởng nên không mấy ai có thể tập chung học hành tử tế. Tên của cô gái này hiện lên rất lạ lẫm, là tên rất hot trong một khoảng thời gian dài. Rất nhiều người săn lùng muốn xem dáng vẻ cô, nhưng lại rất ít ai nhìn thấy. Ngoài sinh viên khoa y, hầu hết không ai thấy cô. Cơ bản mà nói, ngoài giảng đường khoa Y, cô chẳng mấy khi bước ra khỏi phòng. Nay đột nhiên xuất đầu lộ diện cũng với chiếc đàn kia, quả thật như một sự ngỡ ngàng.Từng tiếng nhạc cứ thế vang, chất giọng trầm trầm cũng cất lên. Chất giọng khi hát hơi khác với giọng nói thường ngày, chất giọng cô dường như hòa với bản nhạc. Đôi mắt cũng bắt đầu nhìn toàn bộ biển người phía dưới, truy tìm một bóng hình.Sau một hồi ồn ào, giờ đây mọi người có vẻ im lặng, im lặng nhìn bóng hình phía trên kia. Sự tò mò về khuôn mặt dáng vẻ kia vừa hết, thay vào đó là sự tò mò bỗng dưng tại sao cô xuất hiện.Trước kia, chỉ cần lướt qua cô cũng có thể biết anh đang ở đâu. Bây giờ cô nhìn một lượt, vẫn chưa thấy bóng dáng người đó. Có lẽ, cô thật sự đã quên dáng vẻ của anh. Mi mắt hơi cụp, cô bình thản thu mắt về, nhưng giây phút thu lại ánh mắt đó, cô nhìn thấy dáng vẻ của anh. Bất ngờ, sửng sốt, cô đàn sai một nhịp.Trong vòng nửa giây, cô lấy lại bình tĩnh, tập trung vào bài nhạc của mình. Không để ý nữa, nhưng trong đầu dường như mọi chú ý đổ dồn về phía anh.Một nhịp đàn sai, với người không học đàn rất khó để nhận ra, chỉ có cô, và Vi Hà.... Biết cô đàn sai.Vi Hà tựa người vào ghế,