Ồn ào đã hết, im lặng ngập tràn.Một không khí im lặng bao trùm, sợ hãi hoang mang có, mà nhẹ lòng cũng có.Vũ Thùy Linh ngồi co ro một góc ở khán đài, toàn thân vẫn run rẩy.Cảm giác cô đơn là thế, không một ai ở cạnh bên mình, khi bị bại lộ, ngay cả bạn Vũ Thùy Linh cũng không có đừng nói gì là bạn thân. Bạn thân Vũ Thùy Linh có được là do được mọi người tôn sùng, khi mà bị chà đạp thì làm gì còn có ai muốn làm bạn thân nữa đâu.Tất cả những việc này đều do Phùng Linh Đan gây ra, Phùng Linh Đan hủy hoại cô, tất cả là Phùng Linh Đan.Cướp người yêu của cô là Phùng Linh Đan.Cướp danh tiếng của cô, Phùng Linh Đan.Tước đi bạn thân của cô, Phùng Linh Đan.Dẫm đạp cô, hủy hoại cô, Phùng Linh Đan.Mọi thứ của cô đều do Phùng Linh Đan can dự, cô dù không dành lại được mọi thứ thì cũng phải hủy hoại mọi thứ trong tay Phùng Linh Đan.Vũ Thùy Linh mở mắt, gạt hết nước mắt đi, từ từ đứng dậy.Một chiếc khăn trước mặt Vũ Thùy Linh, đầu cô trống rỗng, mọi ý nghĩ đều ngưng bặt.Vũ Thùy Linh ngơ ngác nhìn người trước mặt.Nhật Lãng?Mái tóc rối vì lười biếng không chịu vuốt thẳng, hai tay thong dong đặt trong túi áo đứng đối diện đưa khăn tay cho cô.Con người này Vũ Thùy Linh gặp không nhiều nhưng có biết mặt, có nghe tên, cô biết Nhật Lãng là bạn của Phùng Linh Đan.Lại là Phùng Linh Đan, tại sao ai cũng dính dáng đến cô ta? Mà cậu ta sao lại ở đây?- Sao cậu lại ở đây? Cậu muốn nhạo báng tôi? Phùng Linh Đan bảo cậu đến nhạo báng tôi?Ánh mắt Vũ Thùy Linh sắc bén nhìn Lãng.Lãng nhìn người trước mặt, kéo tay Vũ Thùy Linh ra rồi nhét chiếc khăn vào lòng bàn tay cô, không nói lời nào nữa mà quay đầu bỏ đi.Con gái đúng là phiền phức, chỉ thấy tội nên cho mượn khăn tay thôi mà cũng nghĩ ra đủ thứ được. Đúng là cậu làm ơn mắc oán mà.Lãng quay đi, Vũ Thùy Linh vất ngay thứ ở tay mình vào thùng rác. Tức giận bước nhanh ra khỏi trường.Cô không cần bất kì ai thương hại, muốn nhạo báng thì cứ nhạo báng, làm hành động cao thượng đó làm quái gì chứ. Phùng Linh Đan, tôi hận cô. Tôi không cần cô hay là bất kì người nào bên cạnh cô thương hại tôi. Tôi không cần!!!____" Alo"" Tôi có chuyện cần nói với cô"" Tôi không có gì để nói với cô""Cô không đến tôi chết cho cô xem, cô thông minh mà, đúng không, nếu tôi chết mà người cuối cùng tôi gọi lại là cô thì cô giải thích sao với mọi người? Cô nên nhớ bây giờ mọi người đều nhòm ngó vào tôi và cô""Địa điểm"" 30 phút nữa, tầng 15 phòng 406 chung cư A"_____" Cộc cộc"Đứng trước cửa phòng 406,Phùng Linh Đan không cảm xúc gõ cửa.Dù sao thì cũng nên nói rõ ràng một lần với Vũ Thùy Linh, cho dù đã rõ ràng nhưng vẫn phải rõ ràng hơn.Cửa mở, cô bước vào.Vũ Thùy Linh đi sau cô, tay khóa cửa.Sau khi vào phòng, Phùng Linh Đan nhìn quanh phòng một lượt, cô cảm thấy không khí có phần hơi ngột ngạt, để ý kĩ thì cửa đều đóng kín và kéo rèm, có lẽ Vũ Thùy Linh vẫn bị ảnh hưởng nên không muốn tiếp xúc với bên ngoài.- Cô nói đi_Phùng Linh Đan ngồi xuống ghế, chầm chậm nhìn Vũ Thùy Linh lên tiếng.- Cô muốn tôi nói gì?Cô nghi hoặc nhìn Vũ Thùy Linh.- Cô là người gọi tôi đến đây.Vũ Thùy Linh khẽ à lên một tiếng, hơi cười nhìn cô.- Tôi đang khá vui. Nên hôm nay tôi sẽ nói với cô hết. Giải quyết hết giữa tôi và cô.Thái độ của Vũ Thùy Linh khác xa với tưởng tượng của Phùng Linh Đan, cô nghĩ Vũ Thùy Linh sẽ nổi điên với cô, nhưng bây giờ Vũ Thùy Linh rất bình tĩnh.- Cô quả thực rất giỏi, không những giỏi trong việc học hành, công việc mà còn giỏi trong việc cướp tất cả của tôi_Một nụ cười nhạt, Vũ Thùy Linh chua chát cất lên.- Cô nói xem, tôi cướp gì của cô?Cô đòi lại công bằng cho mình là sai ư? Cô lấy lại danh dự của mình là sai ư? Cô không làm gì sai cả, cô vốn không cướp gì của Vũ Thùy Linh, là Vũ Thùy Linh tự làm tự chịu.- Giả dối!!! Phùng Linh Đan, cô không những hủy hoại tôi cô còn xen vào giữa tôi và Đường. Nếu như không có cô xen vào Đường sẽ yêu tôi, chúng tôi cùng lớn lên với nhau, tình cảm của chúng tôi vốn rất tốt. Tất cả là do cô xen vào. Cô phá nát mối quan hệ của chúng tôi!!! _Vũ Thùy Linh đứng phắt dậy, chỉ tay vào thẳng mặt cô, giọng nói thay đổi hẳn không còn ý cười nữa. Ánh mắt đầy căm phẫn.Đây mới là con người thật Vũ Thùy Linh, nổi nóng như này mới là Vũ Thùy Linh. Cô cứ tưởng rằng Vũ Thùy Linh thay đổi rồi chứ.- Nếu như cô không dồn tôi vào bước đường cùng như thế thì tôi vẫn sẽ nhận nhịn cô, ngày tổng kết nếu cô ngu ngốc một chút mà mặc kệ sự tình thì tôi cũng không công bố clip ở bệnh viên, nhưng cô thông minh, cô muốn nhân cơ hội ngày hôm đó mà ấn tôi xuống tận bùn lầy, rốt cuộc là cô bị thông minh của mình hại chính mình. Là do cô, cô đừng đổ lỗi cho bất kì ai._ Luôn luôn là như thế, giọng nói của một người bình tĩnh là cô, giọng nói nóng vội là của Vũ Thùy Linh. Nếu Vũ Thùy Linh gào thét thì cô bình thản trả lời.- Cô cao thượng quá nhỉ? Cô bảo cô nhẫn nhịn tôi? Tôi mới là người nhẫn nhịn cô. Năm cấp 3 nhìn Đường bị cô cướp đi mà vẫn phải cười với cô. 2 năm qua ở cạnh Đường nhưng chỉ là ở cạnh thể xác... Cô có biết là tôi hận cô thế nào không? Cô có biết không? Đàn ông trên đời này có thiếu ai đâu, người xung