Hôm nay Vệ Đường đến trường từ rất sớm, cô dám không coi anh ra gì à? Anh sẽ cho cô hối hận luôn.Nhưng rất tiếc là Vệ Đường đến rất sớm còn Phùng Linh Đan thì đến rất muộn, anh đợi dài cả cổ mà không thấy bóng dáng cô đâu. Mấy người được phân công đến rất sớm để trực nhật nhưng đều được anh cho miễn, cứ ai tính làm anh đều bảo để đấy. Quần chúng vui sương vì không phải làm nhưng cũng ôm đầy một bụng thắc mắc, tại sao anh lại nhân từ như thế?Mọi đáp khúc mắc đều được giải đáp khi người kia đến.- Đan, sao chưa trực nhật? Đi quét lớp!!Phùng Linh Đan vừa mới bước vào cửa lớp, chưa kịp ngáp ngủ xong đã bị anh quát.Cô phẫn nộ nhìn vào lịch trực nhật, đâu có tên cô? Cô dảu môi cãi lại.- Hôm nay không phải tôi trực nhật, là ngày mai.- Một tuần thử nghĩ xem cậu mắc bao nhiêu lỗi? đi trực nhanh, 5 phút nữa vào lớp mà còn lần mần.Lớp có luật cứ mắc lỗi là phải trực nhật, thành phần cá biệt như cô tuần nào cũng phải trực nhật là đương nhiên. Nhưng cô nhớ trước giờ cô chỉ trực vào ngày mai...Trong lòng không khỏi uất ức, cô quăng cặp xuống bàn, lấy chổi quét lớp.Dân chúng xung quanh thấy lớp phó bị bắt nạt mà không dám ho he gì. Ở lớp này Phùng Linh Đan mà không đối phó được với mức vô lại của người kia thì làm gì còn ai đâu, tốt hơn hết là im lặng. Thật không hiểu cô làm gì mà đắc tội với lớp trưởng.....________- Đan, thu sách bài tập lên cho cô An.Trống hết giờ vừa dứt thì tiếng nói đằng sau vang lên.- Cô An bảo cậu, không phải tôi.- Vậy lớp phó chỉ là bù nhìn à? Đi ngày!!______Giờ Lý.Do đi nộp sách bài tập cho giáo viên, Phùng Linh Đan vào lớp muộn 5 phút.- Đan vào lớp muộn, trực nhật hết tuần này.- Tôi là đi nộp sách cho cậu đấy_cô khó chịu quay xuống phản bác.- Giờ ra chơi sao không đi!? Cãi lớp trưởng, trực nhật tuần sau_anh bực mình, hùng hổ lên tiếng.Vốn dĩ tính không phạt cô, thấy cô làm là cũng thương lắm, xót lắm nhưng ai bảo giờ ra chơi cô không biết điều cứ to nhỏ giảng bài cho Lãng rất thân mật. Cho nên anh phạt cô là quá đúng.- Đan, ra ngoài hành lang đứng cho tôi. Vào muộn còn mất trật tự!!_Giáo viên dạy lí đang giảng bài, quay qua thấy Đan ngoảnh xuống, không nói hai lời, lập tức đuổi cô ra ngoài.Phùng Linh Đan mệt mỏi đáp hết sách vở vào cặp, bước ra ngoài hành lang. Dạo này cô hiền quá mà, ngày càng hiền nên càng bị bắt nạt.- Cô ơi, em cũng mất trật tự, em ra ngoài nhé!!Vệ Đường chưa đợi giáo viên đồng ý trong nháy mắt đã đứng ở ngoài hành lang.______Giờ thể dục.Giáo viên yêu cầu mỗi người chạy năm vòng quanh trường. Trời nắng nóng, cô vừa đứng nghỉ thì nghe thấy tiếng nói.- Thầy ơi, Đan không chạy.Thầy ngước lên, thấy Đan đứng dưới gốc cây mà không chạy. Độ nghịch của bà cô này thì nổi quá rồi, thầy nhìn cô rồi lại cúi xuống nhìn điện thoại, giọng từ từ.- Đan, chạy thêm 5 vòng nữa.Phùng Linh Đan đơ luôn. Mới đứng mà đã phạt, sao mấy người khác ngồi đầy ở kia thì không thấy bảo gì? Cô tức đến ứa gan. Từ sáng đến giờ rốt cuộc