Đúng lúc này, một đoàn người không xa đi đến: “Chủ tịch Thương.
Sầm Dao nhìn qua, chỉ thấy một nhóm đàn ông mặc âu phục đi về phía họ.
Chột dạ, cô gần như lập tức buông cánh tay đang kéo Thương Đình Lập ra.
Cảm giác này khiến lòng cô chua chất.
Quan hệ của họ, không thể để người khác biết.
Mặt Thương Đình Lập bình tĩnh, đỏi mắt sâu thảm liếc nhìn cô chỉ qua đầu nói với đảm người.
"Mọi người kiểm tra an ninh trước đi, tôi se den sau
"Được, chủ tịch Thương.
Lát nữa gặp lạ” Mọi người kính cần đáp lại một tiếng, xoay người đi về hướng cửa an ninh.
Mọi người đều không liếc mắt, ảnh nhân không hề dừng lại trên người sàm Dao.
Dường như bọn họ không nhìn thấy cảnh tượng có kéo sếp của họ lúc này vậy.
Chỉ có một người vẫn đứng nguyên tại cho anh mặt không che giấu nhìn Sam Dao khỏe mỗi nhàch thành nụ cười nhàn nhạt.
Sảm Dao tay ôm tài liệu, bị nhìn đến mất tự nhiên.
Họ khán một tiếng qua mặt đi
Thương Đình Lập liếc người đó một cái, đối phương mờ ám nhướn mày.
“Chủ tịch Thương, không giới thiệu chút sao?"
"Sầm Dạo." Thương Đình Lập biết điều mở miệng, giọng điệu ôn hòa hơn lúc này rất nhiều “Nguyên Kính Chí, lãnh đạo của Sầm Hoàn.
Nghe đến lãnh đạo của Sâm Hoàn, Sâm Dao vội chào hỏi một tiếng.
"Sầm Dao, Sâm Hoàn.
Có và Sàn Hoàn có phải là chị em không? Nguyên Kinh Chi tò mò hỏi,
"Tôi là chi của con bé." Sầm Dao đáp.
Nguyên Kính Chỉ suy nghĩ một lát, sau đó mới mang dáng vẻ bừng tỉnh đại ngô nói: "Thì ra, lần trước chủ tịch Thương đến tìm tới là y không ở trong lời.
Nổi bản thân không thích trẻ con, xem ra không phải lừa tôi
Sâm Dao đứng trước mặt xem ra trường thành hơn Săm Hoàn một chút, càng có phong vị của phụ nữ So với cô, Sâm Hoàn thật sự quá non not.
Sam Dao nghe không hiểu được lời nói không đau không đuôi của Nguyên Thủ Chi.
Thương Đinh Lạp lại nói: "Biết vậy là tốt
Anh nhìn thời gian, nhắc nhở.
"Mau đi đi, đừng làm lỡ cuộc hẹn của tôi.”
Nguyên Kính Chi trước giờ chưa từng nhìn thấy dáng vẻ này của anh, ha ha cười lớn: “Thì ra chủ tịch Thương cũng có ngày tình yêu chớm nở thế này.
Nhưng hai vị phải nhanh lên, thời gian còn lại cho hai người không nhiều đâu.
Anh vừa đùa vừa gõ gõ vào mặt đồng hồ.
Bị Thương Đình Lập lườm một cái, mới mim cười rời đi.
Săm Dao hơi đau đầu.
Hai người bọn họ thế này mà tinh là hen hò cho nào? Al gặp qua hẹn hò mà chạy tới phi trường hẹn chưa?
“Bình thường nhìn dạng về nghiêm túc của chủ tịch Thương, thì ra cũng có người dân triều chọc anh thế này
Thương Đình Lập thu lại ánh nhìn trên người Nguyên Kinh Chi: "Cũng chỉ có anh ta dám thổi
“Nghe Sâm Hoàn nói, lãnh đạo của nó là người rất có năng lực
"Vay sao?" Thượng Đình Lập ham tay Sâm Dạo nhìn chăm chăm có.
"Vậy có ấy có ở trước mặt em nhạc đến anh không? Cô ấy cảm thấy anh the não?"
Nhắc đến Sầm Hoàn, trái tim Sầm Dạo thắt lại.
Cảm thấy bản thân thật sự rất đáng thẹn.
Vẫn luôn bảo Sầm Hoàn đừng để rơi vào sự quyến rũ của anh, nhưng bản thân lại không ngừng trầm luận.
“Chủ tịch Thương, anh rất để ý cách nhìn của Sầm Hoàn với mình sao?" Cô hỏi, không chút dấu vết rút tay mình khỏi tay anh.
“Ừm.
Cô ấy là nhân viên công ty anh.
Cách nghĩ của nhân viên, anh đương nhiên để ý.
Nhưng quan trọng hơn là..." nói đến đây, anh dừng lại, ánh mắt nhìn cô càng sâu thảm hơn.
"Cô ấy là em gái em."
Người đàn ông này, thật sự quá mê người.
Bị anh nhìn như vậy, tìm Sâm Dao cang dập mạnh hơn.
Cô nhìn anh muốn nói thật tâm ý của Sam Hoàn trước mặt anh.
Nhưng mà nghĩ lại, cuối cùng lại không nói gì
Sâm Hoàn không tự mình bày tỏ nếu có nhiều lời, để Sam Hoàn biết được chỉ càng thêm tức gian
Hai người họ gọi trại bát mãi trong một của hang nhỏ.
Sầm Dao ăn vài miếng, nhìn Thương Đình Lập ngồi đối diện.
Anh không hề động đũa.
Sầm Dạo hỏi: “Khó ăn