Công việc của Sầm Dao bận rộn vất vả.
Thương Đình Lập còn đang ở bệnh viện, Sầm Dao cũng không tới thăm nữa.
Cô không cần đoán cũng biết phòng bệnh của anh sẽ có rất nhiều người, chứa không hết.
Trái lại, Lư Đông Hưng rất tích cực đi thăm Thương Đình Lập.
Mỗi lần thăm hỏi về, Lư Đông Hưng đều cố ý gọi điện cho Sầm Dao, khuyên cô đi bệnh viện thăm Thương Đình Lập.
Sầm Dao chỉ đồng ý lấy lệ, cũng không hề tới thăm.
Hôm nay.
Sầm Dao mới tới công ty đã gặp Lê Thanh: "Chủ tịch Sầm, chủ tịch Lư đang ở phòng làm việc chờ cô từ sớm.
Ông ấy có vẻ rất vui."
Sầm Dao lên tiếng, đẩy cửa đi vào.
Lư Đông Hưng nhìn thấy Sầm Dao, mặt mày tỏa sáng, kích động tới nắm chặt tay cô: "Chủ tịch Sầm, tôi biết mà, có cô thì chắc chắn sẽ có chuyện tốt."
"Vui vẻ vậy.
Không lẽ chuyện đấu thầu của tập đoàn Nguyên Thịnh lần này có tiến triển?"
Sầm Dao tự tay rót trà cho Lư Đông Hưng.
Lư Đông Hưng nói: "Chủ tịch Thương thật sự rất quyết đoán.
Những lần đấu thầu trước đều do cấp cao của Nguyên Thịnh quyết định.
Chủ tịch Thương rất thông minh, đã biết chuyện này từ lâu.
Tôi đoán lần này anh ta vì muốn giúp cô nên mới đá công ty kia ra trước, công khai công bằng công chính mà gọi thầu.
Cứ như vậy thì phân thắng của chúng ta sẽ rất lớn"
Lư Đông Hưng rất vui vẻ, Sầm Dao lại hơi lo lắng.
"Chủ tịch Thương làm vậy không phải sẽ đắc tội người khác sao?"
"Nguyên Thịnh rất phức tạp, chủ tịch Thương làm vậy chắc hẳn có lý do.
Nhưng nói tóm lại thì đây cũng là công lao của chủ tịch Sầm.
Hôm khác tôi sẽ mời cô ăn cơm."
Sầm Dao cảm thấy công lao này cô nhận không nổi.
Cô chưa từng nói chuyện này với Thương Đình Lập, cô không muốn anh phải khó xử.
Sầm Dao chờ Lư Đông Hưng đi, lập tức gọi điện cho Thương Đình Lập.
Chắc Thương Đình Lập đang họp, hơn nữa cuộc họp hẳn là không suôn sẻ.
Lúc nhận cuộc gọi của cô, anh đã cố kiềm chế, nhưng giọng nói vẫn lộ ra khó chịu: "Có chuyện gì?"
Anh hỏi vậy, Sầm Dao ngược lại không biết trả lời thế nào: "Có phải em gọi không đúng lúc không? Lát nữa em sẽ gọi lại."
Dáng vẻ này của Thương Đình Lập khiến Sầm Dao cảm thấy bỡ ngỡ.
"Chờ chút."
Thương Đình Lập kêu cô chờ, sau đó liếc