Sau khi Sầm Dao uống trà xong, cô cảm giác trà vừa uống lúc nãy có vị là lạ, cảm giác rất ngọt.
Nhưng nhìn Hựu Nhất và Thương Đình Lập sau khi uống trà xong cũng không phản ứng gì, tự mảng thâm bản thân suy nghĩ quá nhiều.
Đi dạo tiêu hóa thức ăn hơn nửa tiếng, ba người lại quay về phòng khách.
Không khí bên trong phòng khách có chút áp lực.
Thương Ly Viễn vốn đã đồng ý cho con trai và Sầm Dao kết hôn vào lúc bọn họ bước vào lại dùng ánh mắt lạnh băng nhìn Sầm Dao, ông cười khẩy, xoay qua nhìn con trai mình, tiếc hận giận dữ hỏi: “Đây là người phụ nữ mà con kiên quyết không thay đổi đó, còn chưa kết hôn thì ảnh cô ta chụp chung với người đàn ông khác đã đầy trên Weibo rôi” Trong lòng Thương Đình Lập đột nhiên căng thẳng, tức giận.
Anh dùng tầm mắt sắc bén nhìn những người ngồi trong phòng khách, khi nhìn thấy người dư thừa kia mới hiểu ra.
Ông già đã lớn tuối, ngay cả Weibo của công ty ông còn chưa follow, huống chỉ là Weibo của người khác.
Chuyện của Sầm Dao tuy rằng đã lên hot search, nhưng cũng chỉ có những người quen biết cô mới đi chú ý đến.
Nói cho ông già biết chuyện đó vào ngay lúc này, đơn giản là muốn phá hỏng chuyện kết hôn của anh.
Trong số những người ở đây, chỉ có Vương Di Quân là có động cơ.
Chắc là không thể không liên quan đến Thương Ngộ đang nằm trong bệnh viện, dù sao cậu ta còn muốn dùng chuyện này để hãm hại anh.
Chỉ tiếc đầu đuôi câu chuyện này anh còn rõ hơn ai hết.
Anh đã đoán bữa tiệc tại nhà này không đơn giản, trong lòng Thương Đình Lập cũng đã nghĩ đến cách ứng phó rồi.
Cho nên khi đối mặt với lời mắng chửi tức giận của ông già, anh chỉ vô cùng bình thản mỉm cười.
Nắm tay Sầm Dao và Hựu Nhất trực tiếp ngồi xuống, không hề hoảng loạn nói: “Chuyện Weibo, người đăng tin cũng đã nói rõ, người đó là bạn thân của Dao Dao, có được một tấm ảnh của Dao Dao cũng chẳng có gì lạ, dù sao thì đây cũng chỉ là một tấm ảnh selfie bình thường mà thôi” Thật ra trong lòng Thương Ly Viễn cũng biết rất rõ, chuyện này không quá nghiêm trọng, chẳng qua chắc là vì trong lòng vẫn không hài lòng cuộc hôn nhân này, cho nên vừa nhìn thấy tin tức xấu của người phụ nữ kia, lập tức nghĩ cách muốn chia rẽ bọn họ.
Chỉ tiếc con trai ông giống như bị bỏ bùa mê thuốc lú vậy, hoàn toàn không quan tâm những lời đồn đó.
“Tốt nhất là như thế” Ông nghiến răng, giọng điệu khó đoán.
Thương Đình Lập cũng không nói nhiều, chỉ chuyển tâm mắt sắc bén sang bên cạnh, nhìn sang Vương Di Quân đang ngồi trong tư thế trang nghiêm, trên tay đang cầm tách trà uống một ngụm, thành khẩn nói: “Nghe nói vết thương của Thương Ngộ đã gần khỏi hản, sao thím hai không đón cậu ta về, cái loại người thích ăn nói bậy bạ như cậu ta, e là cho dù có nằm trong bệnh viện thì cũng sẽ bị người ta lén giết chết mất” Giọng điệu của Thương Đình Lập không nhanh không chậm, lời nói bén nhọn lại trực tiếp đâm thủng lớp giả tạo của Vương Di Quân.
Ly trà bà đang câm khẽ run lên, trà nóng làm phỏng tay.
Kiều Dục Mẫn ở bên cạnh nhìn thấy, kinh ngạc hô to, nhanh chóng chạy lại tủ lạnh cầm túi chườm đá đến.
Chắc là do lần trước cũng từng bị nước ấm phỏng, cho nên cách xử lý của bà cũng thành thạo hơn nhiều.
"Di Quân, uống trà cũng phải cẩn thận, lần trước chị uống trà không cẩn thận bị phỏng tay, làm mấy ngày trời không dám đụng nước đó” Kiều Dục Mẫn vừa chườm đá cho bà vừa dặn dò.
“Cảm ơn chị dâu” Nhìn Kiều Dục Mẫn đang ở sát bên cạnh mình, trong lòng Vương Di Quân rất phức tạp.
Lúc trước Vương Di Quân chưa từng coi người phụ nữ anh trai bà tái hôn ra gì cả.
Dù sao chị dâu trước mặc kệ là cách làm người hay về phương diện gia thế đều tốt hơn bà ta rất nhiều.
Tuy rằng sau này bà ta lại có thể làm cho anh trai bất chấp tất cả nhất định phải ly hôn với chị dâu trước, thủ đoạn cao tay đến như thế đúng là có thể làm bà coi trọng một chút.
Nhưng mà cũng chỉ cảm thấy loại phụ nữ này quả nhiên không tầm thường mà thôi.
Trong lòng có chút đề phòng bà, những mà vẫn cứ không nóng không lạnh.
Bây giờ lại thấy bà ta sau khi nhìn thấy bà bị thương lại gấp gáp giúp đỡ