Nhưng Sầm Dao lại rất cố chấp, hai người nếu thật sự tranh chấp với nhau, Thương Đình Lập vẫn không làm lại cô.
Sau khi đưa Khương Oánh Oánh về nhà, Thương Đình Lập và Sầm Dao cũng về đến Tĩnh Viên, anh lập tức bất cô nằm lên giường, chăm sóc cô như bệnh nhân, còn cố ý lấy một cái chăn thật dày ở phòng ngủ khác về đắp lên cho cô.
Sầm Dao đẩy ra, ngáp dài nói: "Em chỉ bị thương ở trán, không bị liệt nửa người, có cần đến mức này không?"
Thương Đình Lập vừa đắp chăn lại, vừa vén phần tóc mái ra phía sau tai cho cô nói: "Tất cả bệnh nặng đều bắt đầu từ những chứng bệnh vặt vãnh, bây giờ em không được ra gió, nếu không sẽ bị uốn ván, đắp nhiều chăn dù sao cũng tốt, hơn nữa bác sĩ cũng nói em bị cảm nhẹ, có phải lần trước em bị cảm còn chưa khỏe hẳn không"
Nghe Thương Đình Lập lải nhải, Sầm Dao hơi mất kiên nhẫn, che đầu lại nhét cả cơ thể vào trong chăn.
Thấy động tác Sầm Dao giống như con nít, Thương Đình Lập bất đắc dĩ cười cười, nhưng nhớ đến chuyện xảy ra ngày hôm nay, không khỏi có chút giận chó đánh mèo đối với người nhà họ Khương, cô gái nhỏ mà anh không nỡ làm bị thương, lại bị thương ngay dưới mí mắt của anh.
Cho dù có là ba mẹ của Khương Húc Đông cũng không thể buông tha, không phải bọn họ thích gây chuyện sao? Vậy thì làm lớn chuyện đi.
Bây giờ ba mẹ Khương Húc Đông đều là giáo sư, dù sao từ thế hệ ông nội của Khương Húc Đông nhà họ Khương đã bắt đầu tẩy trắng, đương nhiên sẽ không để cho ba của Khương Húc Đông tiếp nhận chuyện của Phi Dực Môn và công ty.
Ông Khương và bà Khương đều là giáo sư ngành khảo cổ, cho nên thường xuyên đi khắp trời nam đất bác.
Tuy rằng hai người rất thân mật nhưng cũng có không ít chuyện xấu xa.
Vừa lúc trong tay Thương Đình Lập có được một điểm yếu của ông Khương.
Mấy hôm sau, trên Teiba của ngành khảo cổ trường đại học Nghĩa Thành đột nhiên có một tin nóng, nói rằng giáo sư ngành khảo cổ của khóa 33 có hành vi mờ ám đối với một học sinh trong khóa của ông ta.
Lúc đầu ở dưới comment cũng không có quá nhiều người tham dự đề tài này.
Mãi đến khi chủ topic bắt đầu đưa ra từng chuyện sự thật.
Bạn có biết trang truyện == trumtr uyen.
ne t ==
Ếch xanh ăn mồi: Woa, giáo sư mà chủ topic muốn 818 kia sao giống giáo sư chỗ tôi quá vậy, gần năm mươi, vóc người được bảo dưỡng rất tốt, hơn nữa cũng có một bà vợ thuộc khoa khảo cổ, chủ topic khai thật đi, có phải lớp XXX của bọn tôi không.
Mùa xuân vô dụng: Bạn học nữ chủ topic nói tôi cũng có ấn tượng, tôi còn tận mắt nhìn thấy giáo sư đưa bạn đó về trường học nữa nè.
Từ từ, tôi muốn ăn dưa: Woa woa lớn quá, cứ tiếp tục bổ sung đi.
Từng comment được bình luận lên, topic này cũng nhanh chóng được đẩy lên đầu, cặp vợ chồng đều là giáo sư ngành khảo cổ, hơn nữa còn rất nổi tiếng thì chỉ có vợ chồng nhà họ Khương.
Gần như là lúc tin tức này vừa xuất hiện, vợ chồng nhà họ Khương đã bắt đầu cãi nhau không có hồi kết.
Bầu không khí cứng đờ vì con trai không chịu về nhà lại càng trở nên xấu hổ hơn.
Mãi đến cuối cùng, bà Khương trực tiếp bỏ ra nước ngoài, không biết đã đi đến đâu.
Sau khi bà đi, ông Khương cũng nhanh chóng đuổi theo.
Biểu diễn một vở theo đuổi vợ phiên bản người già.
Rất nhiều người bảo hâm mộ, thật lãng mạn.
Thật ra ông Khương cũng chỉ có thế làm như thế.
Trường đại học Nghĩa Thành ông đang giảng dạy cũng không phải là loại trường nhỏ không có danh tiếng gì, ngược lại ngôi trường này đã có lịch sự dạy và học trên trăm năm.
Có thể nói đã từng dạy dỗ ra không ít thiên tài, ngay cả những người đang tiếp tục theo học ở trường cũng không thiếu những người có đầu óc nhanh nhạy.
Vợ chồng nhà họ Khương đi rồi, đương nhiên sẽ không có ai làm khó dễ Khương Oánh Oánh, mặt nặng mày nhẹ với cô ấy nữa.
Cuối cùng Sầm Dao cũng thở phào nhẹ nhõm.
Vì không để cho Khương Oánh Oánh ôm bụng to làm lễ kết hôn nên lễ đính hôn của Khương Oánh Oánh và Cố Hi được sắp xếp vào nửa tháng sau.
Hôm nay Sầm Dao và Khương Oánh Oánh cùng nhau đến tiệm thử đồ cưới, váy cưới trắng tinh xöa tung mặc lên