"Đệt, biết ngay lão Khương trọng em gái khinh anh em mà"
Ngôn Phong vô thức chửi bậy một câu, nhưng anh nhanh chóng nhớ lại bây giờ quan hệ giữa Khương Húc Đông và Khương Oánh Oánh đã thay đổi, cho dù là trọng cái gì khinh cái gì thì cũng là trọng sắc khinh bạn.
Lục Di cố ý liếc nhìn sang nói: "Bây giờ cậu mới phát hiện ra sao? Cũng chậm tiêu quá rồi đấy"
"Nè nè, sao cậu lại chê tôi, có còn coi tôi là anh em tốt không, có chắc là tình cảm này không phải bằng giấy đó chứ"
Ngôn Phong rất khó chịu, lúc trước Lục Di luôn là người thuộc phe anh, sao bây giờ lại nói chuyện thay lão Khương rồi, chắc chắn là có chuyện gỉ anh không biết đã xảy ra.
Nghĩ vậy, Ngôn Phong lập tức đu lên cổ Lục Di, dán sát vào cố anh nói: "Tiểu Di, nói cho anh Phong của cậu biết, có phải lão Khương đã cho cậu chỗ tốt gì hay không, nếu không sao cậu lại nói chuyện thay anh ta chứ"
Lục Di kéo cánh tay đang quấn lấy cổ anh của Ngôn Phong xuống, sau đó cười như không cười nói: "Đừng có nói thân thiết như thế, cậu cũng đừng quên lúc trước ai đã nói tôi không được."
Ngôn Phong yếu hơn bị kéo tay xuống, nghe anh nói thế thì lập tức nịnh nọt cười, vuốt mũi nói: "Không phải do tôi nghe người khác nói sao? Tôi chỉ tò mò thôi."
Phải biết là mỗi lần anh đến câu lạc bộ đều chơi một lần, cơ thể phụ nữ mềm mại ngủ thoải mái biết bao nhiêu.
Đúng là không ngờ rằng người anh em tốt nhìn qua vô cùng phong lưu phóng khoáng của anh vậy mà lại chỉ có lý luận suông.
Thay vì nói nghi ngờ thì không bằng nói là tò mò.
Không lẽ Lục Di muốn giữ trinh tiết cho mối tình đầu nào hay sao.
Nhưng hai người bọn họ lớn lên cùng nhau, cây không lìa lá lá chẳng rời cây, chưa từng thấy bên cạnh anh có người phụ nữ nào làm anh có tình cảm đặc biệt cả.
Đừng nói là anh ta thật sự không thích con gái đó nha.
Nghĩ như thế, Ngôn Phong lập tức cảm thấy trinh tiết của bản thân gặp nguy.Chỉ cần CLICK VÀO ĐÂY mất 3s là bạn đã ủng hộ team dịch có kinh phí dịch truyện rồi đó ^^
Cánh tay vốn đang túm chặt Lục Di không bỏ lập tức thả lỏng ra trong vô thức.
Sầm Dao nhìn bọn họ, hình như cũng nhớ đến gì đó.
Lúc Sầm Dao và Oánh Oánh ở cùng nhau, khi đó vì muốn an ủi Oánh Oánh mà đã đọc không ít sách, để muốn kể chuyện cho cô ấy nghe.
Sau đó đọc được rất nhiều sách mở ra thế giới mới cho cô.
Chẳng hạn như loại chuyện con trai với con trai cũng có thể "làm.
Thậm chí là tình yêu giữa những người đồng tính.
Những truyện thể loại đam mỹ này nhiều đếm không xuể.
Chỉ là chưa từng tận mắt nhìn thấy.
Nhưng nghĩ đến việc Lục Di làm ra những chuyện đó vì muốn làm danh tiếng của bản thân xấu đi, đúng là khá giống kiểu Chủ tịch bá đạo cố ý làm xấu danh dự bản thân vì muốn bảo vệ tình yêu đích thực.
Nghĩ vậy, ánh mắt cũng hơi thay đổi.
Thương Đình Lập luôn chú ý Sầm Dao, cực kỳ cạn lời nắm tay Sầm Dao nói: "Đừng nghĩ nhiêu, Lục Di không thích đàn ông, cậu ta chỉ là chưa gặp được người cậu ta thích thôi."
Thấy suy nghĩ của bản thân bị đoán trúng một cách dễ dàng như thế, Sầm Dao không cam lòng hỏi: "Vậy vì sao Lục Di lại đối xử tốt với Ngôn Phong như vậy?"
Thương Đình Lập suy nghĩ rồi nói một cách chắc chắn: "Chắc là vì đã bảo vệ từ nhỏ nên cậu †a quen thôi, loại người như bọn anh, sẽ vì một vài loại tình cảm quan trọng mà bất chấp mọi thứ, dù là tình thân hay tình yêu, Lục Di cùng lắm là đặt tình bạn ở vị trí quan trọng nhất mà thôi, đối với việc này, bọn anh cũng không có tư cách xen vào."
Sầm Dao gật đầu.
Sầm Dao đã hơi hiểu lời giải thích của Thương Đình Lập.
Bởi vì sâu nội tâm cô cũng có suy nghĩ muốn che chở cho Oánh Oánh, còn không phải là vì rất quan tâm đến cô ấy, đặt cô ấy vào lòng hay sao.
Hai chuyện này đều giống nhau.
Ánh mắt khi nhìn về phía hai người họ đã trở nên bình thường lại.
Ngôn Phong cũng đang lóng tai nghe ngóng, cảm thấy những lời này có lý, nhưng vì bảo vệ chút trinh tiết cuối cùng, anh vẫn yên lặng rời xa Lục Di, sau đó chen vào giữa Sầm Dao và Thương Đình Lập hỏi: "Lão Thương, lúc nãy vì sao hai người