Lửa Nhỏ Hầm Thanh Mai

Lớn Quá Cũng Không Tốt.


trước sau

Lúc Kỷ Cẩn Ni đi vào phòng, Dư Tử Oánh vẫn còn vùi đầu vào xem thực đơn ngoắc ngoắc điểm điểm, cái gì cũng muốn nếm thử nhưng lại sợ nhiều quá lại lãng phí, cuối cùng cũng chọn được vài món đặc sắc của nhà hàng, ít nhưng chất lượng đi, còn gọi thêm hai chén bánh trôi hoa quế.

Dư Tử Oánh thấy mặt mày cô bạn tràn đầy ý cười, nghiêng đầu cười hỏi: “Phòng vệ sinh có soái ca?”

Kỷ Cẩn Ni khẽ cười: “Gặp được anh hai.” Đâu chỉ là gặp được cô còn được ôm nha!

Lương Trấn Khiêm, anh hai Lương gia nhà hàng xóm , chỉ là cô ấy từ nhỏ đã đi theo Lương Dật Dương gọi anh hai, rồi cứ gọi luôn như vậy không chịu sửa miệng.

Dư Tử Oánh ăn đồ ăn vặt trên bàn, giọng có chút hàm hồ hỏi: “Không phải đi công tác rồi sao?”

“Mới về hồi sáng hôm nay.” Kỷ Cẩn Ni miệng đáp, trên tay cầm lấy chiếc đũa xoay xoay đảo đảo.

Dương Tử Oánh nhướng mày, đột nhiên hỏi: “Vậy anh Dật Dương của cậu đâu?”

“Hình như vẫn chưa có được nghỉ.” Kỷ Cẩn Ni không có để ý mà trả lời, nhưng mà hỏi anh ấy làm gì chứ?

Dư Tử Oánh cười nói còn giơ tay lên thọc lét cô…

Kỷ Cẩn Ni “Ai da” một tiếng, nhíu nhíu mày, nhẹ nhàng kêu đau.

“Tớ mạnh tay quá sao?”

“Không phải đâu.” Tay trái cô vòng qua chạm vào ngực phải xoa xoa.

Ngày thường dưới lớp áo đồng phục rộng phùng phìn cũng đã có thể nhìn ra được đường cong của bộ ngực cậu ấy, hiện tại bị một cánh tay vòng qua như vậy, nhìn mới thấy nó thật to lớn à…

Hai mắt Dư Tử Oánh chăm chăm mà dán vào trên ngực cô bạn, duỗi tay chọc chọc, lẩm bẩm nói: “Ngực cậu lại lớn hơn rồi sao?” Xúc cảm thật mềm mại quá…

Kỷ Cẩn Ni vội vàng buông tay xuống: “Không có đâu, vẫn như trước mà.”

Cô không có cảm thấy nó lớn lên, chỉ có chút trướng đau thôi.

Dư Tử Oánh xem cậu ấy khoa chân múa tay, trong miệng lẩm bẩm lẩm bẩm.

Kỷ Cẩn Ni nhớ đến ở nhà vẫn không có gián đoạn mà: “Uống nhiều nước canh một chút, còn có mỗi ngày uống sữa bò.”

“Việc lạ việc lạ! Thì ra là cùng ăn một dạng đồ vật nhưng kết quả lại không giống nhau nha.” Miệng thì nói tay cũng không có rảnh, sờ nơi này bóp nơi kia…

Kỷ Cẩn Ni bắt được tay của cô ấy: “Lớn cũng không tốt, nặng lắm, mặc đồ khiêu vũ cũng khó coi nha.”

Người đàn ông đang ở bên ngoài tấm mành che giật mình, thu lại nụ cười trên môi mới chậm rãi lên tiếng: “Nini?” Bên trong im lặng hai giây.

“Anh hai Lương!”

“Anh hai!”

Lương Trấn Khiêm đáp lời đi đến đối diện ngồi xuống, Dư Tử Oánh cười hì hì: “Anh hai Lương càng nhìn càng soái nha!”

“Tử Oánh cũng ở đây à?”

Hai người cùng nhau lên tiếng, một người hỏi đông một người trả lời tây, Kỷ Cẩn Ni ở bên cạnh cầm cái ly châm trà, ngẫu nhiên cũng nói một câu.

Khóe mắt lại nhìn về phía người đàn ông đối diện, vừa rồi anh ấy chắc là không có nghe được đâu nhỉ?

Lương Trấn Khiêm cũng ở đối diện nhìn cô gái, hiện tại ánh sáng rõ ràng hơn vừa rồi.

Cô gái từ lúc sinh ra tới lúc lớn lên thật là vô cùng xinh đẹp, anh hai cô ấy mỗi ngày đều treo ở trên
miệng nói em gái nhà mình xinh đẹp như thế nào đáng yêu như thế nào, anh cũng giống vậy, từ nhỏ liền vui mừng, cũng rất thân cận với cô bé này.

Vừa đúng lúc đồ ăn được dọn lên, anh vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh: “Nini lại đây ngồi.”

Kỷ Cẩn Ni đi qua ngồi bên cạnh anh hai, ngửi được hương rượu nhàn nhạt từ trên người anh ấy.

Từ trong miệng của anh hai kêu lên “Nini” so với người khác hoàn toàn không giống nhau, người trong nhà kêu là từ ái, nhưng mỗi lần cô nghe anh hai kêu lại giống như có người cầm lông chim nhẹ quẹt qua lỗ tai vậy, ngứa ngáy vô cùng.

Lương Trấn Khiêm trả lời mấy cái tin nhắn, khóe mắt nhìn thấy cô bé bên cạnh ăn đến thật nghiêm túc, duỗi tay cầm lấy chén bánh trôi đem qua.

“Anh ăn một muỗng.” mềm mại ngọt ngào, anh nhìn cái miệng nhỏ của cô ăn đến xinh đẹp yêu kiều, thấy cái miệng nhỏ đã hết đồ ăn, anh múc một muỗng đem qua cho cô.

Kỷ Cẩn Ni nhìn tay của anh há miệng ăn vào, cái muỗng anh đang ăn mà, cô trộm liếc mắt nhìn anh một cái, chắc là anh không có chú ý tới đi.

Dư Tử Oánh chậm rãi nhai đồ ăn trong miệng, tròng mắt đen nhánh quay tròn mà chuyển, Nini và anh hai Lương… Giống như quan hệ quá thân thiết rồi?

Chợt nghe thấy bên ngoài truyền đến vài giọng nói, như là đang đi về hướng bên này.

“Trấn Khiêm trốn đi đâu rồi?”

“Sẽ không trốn đi về rồi chứ?”

“Không phải chứ, chúng ta đi tìm mấy nơi rồi nhưng vẫn không thấy cậu ấy đâu!”

“Các cậu liên thủ rót rượu cho cậu ấy, cậu ấy có thể không chạy sao?” Không phải đặc biệt dễ nghe nhưng vẫn nhận ra là giọng của một người phụ nữ.

Kỷ Cẩn Ni quay đầu, cô nghe ra được trong giọng nói của người phụ nữ kia, giống như còn có thêm ý tứ khác, trên mặt ý cười bỗng nhiên liền rút xuống.

Dư Tử Oánh dừng một động tác ăn uống thỏa thích lại một chút: “Anh hai Lương thì ra là vì trốn rượu nên mới đến đây? Ha ha ha ha…”

Lương Trấn Khiêm giật nhẹ khóe miệng, nói một câu: “Kết thúc cùng nhau trở về.” Ý bảo cô tránh ra một chút, Kỷ Cẩn Ni tránh ra anh liền lập tức đi ra ngoài,

“Ách! Tớ chỉ ra ngoài xem cô bạn nhỏ một chút.”

“Cô bạn nhỏ? Xem tiểu tiên nữ cũng đều trốn không được…”

m thanh đi xa dần, Kỷ Cẩn Ni bỗng nhiên cảm thấy đồ ăn trong miệng cũng không còn thấy ngon như lúc nãy nữa…

Truyện convert hay : Đô Thị Chiến Thần Trở Về

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện