Vì tên người máy này luôn bám theo áp sát và liên tục tấn công khiến cho Vera khá là chật vật, nên cũng không có thời gian để dùng thuốc hồi phục chứ đừng nói là nghỉ vài giây để thi triển ra tuyệt kỹ mạnh mẽ.
Một kiếm đâm thẳng tới Vera liền đưa kiếm lên chắn trước người rồi bị phản chấn đẩy lùi ra sau, nhân cơ hội em liền chuyển hướng chạy ra rất xa đối thủ và liền tiếp tục sử dụng thuốc.
Nhưng lúc này tên người máy đó không tấn công nữa mà chỉ xoay người lại về phía Vera, luồng năng lượng màu vàng liền bộc phát ra rất dày đặc xung quanh nó, thấy vậy Vera đã nhận ra em biến sắc;
“Không ổn rồi hình như nó định thi triển tuyệt kỹ gì đó!”
Lập tức Vera liền đứng im và dồn toàn bộ chiến lực về lưỡi kiếm, em biết tốc độ của đối phương rất nhanh nên bản thân rất khó né tránh, vì thế chỉ còn cách thi triển ra tuyệt kỹ của mình để đối chiến với tuyệt kỹ của tên người máy đó!
Người máy đạp mạnh xuống sàn cả thân thể nó đã lao vút về phía Vera hai thanh kiếm giơ lên phía trước lưỡi kiếm đan chéo với nhau thành hình chữ x.
Vera tập chung cao độ nhìn chằm chằm vào luồng chiến lực màu vàng dày đặc đang lao tới phía mình, khi còn cách khoảng 3 mét Vera liền vung thanh kiếm lên chém nhanh một cái miệng quát khẽ;
“Mật Trảm!”
Keng...!tiếng kim loại va chạm vang lên rất đanh tai, cả cơ thể Vera bị lực phản chấn đẩy mạnh hất văng về sau rất xa, em liền xoay một vòng trên không và tiếp đất an toàn ở ngay mép sàn đấu.
Tức thì thân thể theo phản xạ về thế phòng thủ tay cầm thanh kiếm lên chắn trước người, vừa xong thì Vera đã thấy tên người máy đó lao đến ngay trước mặt chém mạnh một cái!
Lực chém khủng khiếp cộng với luồng chiến lực điên cuồng khiến cho tay Vera tê dại thanh kiếm bị tuột khỏi tay văng ra xa còn thân thể em đã bị đẩy mạnh rơi xuống khỏi sàn đấu! Vera ngồi trên đất thở hồng hộc, mắt ngước lên nhìn tên người máy với vẻ rất cảm thán;
“Dù đã biết trước là sẽ thua nhưng không ngờ lại dễ dàng như vậy, chỉ trong một phút mình đã bị nó đánh bại, hơn nữa mình còn không chém nổi lên người nó một cái!”
Tên người máy đứng im bất động trên sân hai mắt đang sáng cũng đã tắt đi, lúc này mới có thanh âm từ loa vang lên;
“Thử thách tầng 8 đã thất bại, học viên Vera Devlin bạn đã vượt qua được 7 tầng trong bài kiểm tra, mỗi tầng vượt qua sẽ được thưởng 10 điểm tích lũy, tổng cộng bạn sẽ được 70 điểm tích lũy.
Vì đây là lần đầu tiên bạn tham gia kiểm tra nên sẽ được nhân đôi số điểm, hiện tại bạn đã được thưởng 140 điểm tích lũy!”
Nghe vậy Vera rất vui mừng vì em biết 140 điểm tích lũy này rất có giá trị, sau đó em đứng dậy đi tới nhặt lại thanh kiếm của mình lên cất vào rương ẩn rồi đi vào trong thang máy.
Ấn vào nút xuống tầng 1, sau gần một phút cửa thang máy đã mở ra Vera bất ngờ vì trước mắt chính là cửa ra khỏi phòng kiểm tra, em nghĩ thầm;
“Mình cứ tưởng thang máy này chỉ lên xuống theo cột thẳng thôi chứ, thì ra là có thể tự do di chuyển mọi nơi trong căn phòng rộng lớn này.”
Khi Vera bước đi theo hành lang quay lại chỗ phòng nghỉ thì trông thấy tất cả những học viên đã kiểm tra xong và đang đứng ở đây, em biết mình đã là người ra muộn nhất rồi.
Một người nhân viên nam trung niên đi tới nhóm học viên đang tụ tập mỉm cười nói;
“Tất cả các học viên trong phòng này đều đã kiểm tra xong, chắc hẳn mọi người ai nấy đều đã biết rõ kết quả và phần thưởng mà bản thân mình đạt được.
Bây giờ mời các em đi ra quay về nơi tập chung ban đầu của cả khối để nhận chỉ thị mới của các giáo viên.”
Nghe vậy ai nấy đều chào qua một lượt các nhân viên ở đây rồi lễ phép chào lão già quản lí sau đó lập tức đi ra khỏi phòng và bước đến sân vận động số 3.
Lúc này ba giáo viên vẫn đang đứng trò chuyện với nhau tại chỗ cũ, các nhóm học viên ra khỏi từng cánh cửa khác nhau liền tụ hợp lại rồi ngay ngắn đi tới xếp hàng trên sân.
Viva cũng sánh vai đứng cạnh Vera và nói;
“Phòng dùng kiếm như cậu nhiều người vào thật đấy phòng dùng roi như tớ chỉ có đúng ba người, ban nãy tớ đã rất cố gắng nhưng vẫn không thể qua nổi tầng 4, bọn người máy bắn súng đó cứ xả đạn liên tục tớ không thể nào đến gần chỉ còn cách đầu hàng!”
Vera cười an ủi; “Cậu vượt qua tầng 3 đã không tệ rồi, nghe mọi người bàn tán nãy giờ thì đa số đều chỉ qua được tầng 2 thôi kìa.”
Nghe Vera nói vậy Viva mới phấn chấn lên chút rồi lại hiếu kì hỏi;
“Thế...!cậu đã lên tới tầng bao nhiêu thế, thực lực cậu cao như vậy chắc chắn sẽ cao hơn tớ không ít nhỉ?”
Vera thản nhiên đáp; “Tớ dừng lại ở tầng thứ 8, trên đó tớ bị một tên người máy trí năng có thực lực ‘Tinh Anh’ đánh cho không chút sức hoàn thủ luôn!”
Nghe lời nói này của Vera