Nghe những lời nói thốt ra từ miệng của người giáo viên những học viên ở đây đều không ai dám tin, nhiều người còn quay sang hỏi bạn bên cạnh là mình có nghe nhầm không.
Bây giờ những ánh mắt nhìn về phía ba người là những ánh mắt cuồng nhiệt, hâm mộ, kinh hãi, không thể tin nổi, nghi hoặc...
Nữ giáo viên đi tới chỗ ba người rồi mỉm cười khen ngợi sau đó phát cho nhóm Vera ‘thẻ học viên đặc biệt của mình.
Lúc này người giáo viên nam liền nói;
“Đây là lần đầu tiên trong lịch sử học viện chúng ta có tân sinh mới khảo sát lần đầu đã vượt qua được 7 tầng, hơn nữa còn có tận ba người, vì thành tích xuất sắc của ba em nên nhà trường đã quyết định đưa cả ba em lên thành học viên đặc biệt, ba em được vô số ích lợi từ học viện và sẽ được vinh danh là ‘Tân Tinh Vô Địch!”
Toàn bộ người trên sân đều ồ lên thán phục, Vera nghe vậy cũng rất bất ngờ, em không nghĩ việc mình vượt qua được 7 tầng sẽ được nhiều lợi ích như vậy.
Vera còn bất ngờ một điều nữa là bạn nữ tên Amity cũng vượt qua được tầng 7 giống như mình, Kivat thì Vera được biết là có thực lực ‘Tân Tinh – đỉnh phong’ nên qua được là chuyện bình thường còn Amity thì thật sự khiến em cảm thấy khó tin.
Cảm nhận được ánh mắt của Vera đang nhìn mình, Amity cũng quay đầu sang liếc nhìn lại Vera rồi nhếch miệng cười môi mấp máy, tuy không thốt ra thành tiếng nhưng nhìn vào chuyển động miệng của Amity thì Vera cũng biết được cô ta nói gì;
“Tớ sẽ đánh bại cậu, và dẫm đạp cậu dưới chân của tớ, hãy chuẩn bị tinh thần đi!”
Vera quay đầu đi chỗ khác nhíu mày suy nghĩ; “Cậu ta có vấn đề về não bộ sao, hai người còn chưa giới thiệu tên nhau cũng chưa nói chuyện với nhau bao giờ mà sao lại luôn có ác ý với mình như vậy? Cậu ta rất xinh đẹp và
thực lực cũng rất xuất sắc nữa, vậy thì lí do gì mà phải lườm mình với ánh mắt ghen tỵ như thế?”
Ngay lúc này người giáo viên đã ra chỉ thị giải tán, đợi đến chiều tối các học viên sẽ đến văn phòng công tác để nhận phần thưởng nhập học của mình.
Còn ba người học viên đặc biệt Vera thì được người giáo viên đó dẫn theo đi đến phòng công tác ngay lập tức.
Ba người cứ bước đi theo sau giáo viên, không ai nói chuyện với ai, ba người này đều là thiên tài trong các tuyệt thế thiên tài, ai nấy đều có phần cao ngạo riêng của mình Vera cũng thế.
Vera vốn không thích nói chuyện với người lạ nên nếu hai người kia không bắt chuyện với em thì em cũng sẽ chẳng rảnh đi chủ động nói chuyện với họ.
Sau một hồi ba người đã đi đến văn phòng công tác của các giáo viên tại khu B này.
Người giáo viên dẫn đường quay lại cười nói;
“Đến nơi rồi các em mau vào đi, học viện chúng ta có phần thưởng rất lớn cho các em đấy!”
Nghe vậy ba người cũng háo hức bước vào phòng, đây là một căn phòng rộng lớn có rất nhiều khu vực làm việc khác nhau và được trang trí rất đẹp mắt.
Khi ba người Vera bước vào phòng tất cả các giáo viên đang làm việc của mình trong phòng đều quay lại nhìn họ, Vera có thể cảm nhận được những ánh mắt vui mừng phấn khích của các giáo viên.
Theo chỉ dẫn của một giáo viên trẻ ba người đã đi đến bàn làm việc của một lão giáo viên già, lão liền phát cho mỗi người một tấm thẻ màu vàng rồi chậm rãi nói;
“Đây là phần thưởng mừng nhập học của học viên đặc biệt các em, nó chính là thẻ để đi vào tầng cao nhất trong kho tuyệt kỹ và có thể tùy ý chọn một bộ tuyệt kỹ bất kì trong đó!”
Nghe vậy cả ba người đều rất kinh ngạc; “Kho tuyệt kỹ ở tầng cao nhất, đó chẳng phải nơi chứa toàn bộ tuyệt kỹ cao cấp nhất trong học viện này sao!”
Người giáo viên già mỉm cười nói tiếp; “Bây giờ ba em hãy đi theo thầy ấy tới kho tuyệt kỹ để chọn một loại tuyệt kỹ phù hợp nhất với mình.”
Nói rồi ông ra hiệu, một người giáo viên trẻ liền dẫn đường cho ba người Vera đi đến kho tuyệt kỹ, sau khi đi qua bốn cái hành lang và lên thêm ba tầng cuối cùng họ cũng đã tới, giáo viên trẻ nói;
“Các em hãy vào trong đó đi, nên nhớ phải nghe những lời dặn của người quản lí trong đó đấy nhé.”
Thấy người giáo viên trẻ bước đi trở về ba học viên đặc biệt liền mở cửa bước vào trong kho tuyệt kỹ này.
Vừa vào trong phòng lập tức Vera đã ngửi thấy mùi cũ kĩ trong này, một cảm giác cổ xưa ập đến khá là thoải mái và dễ chịu.
Ba người liền nhìn ngó khắp nơi xung quanh, cả căn phòng rộng lớn này đều đầy ắp các ngăn kéo trên bức tường và có rất nhiều tầng lầu.
Ở giữa căn phòng có một bàn làm việc, có rất nhiều sách và giấy tờ bừa bộn trên chiếc bàn đó, Vera và hai người khác liền đi tới gần.
Khi đến cạnh cái bàn họ mới phát hiện có một lão già đang ngủ say trên chiếc ghế dựa trốn ở sau bàn.
Thấy vậy Kivat bèn ho khụ khụ vài cái khiến lão già đó nghe thấy liền vội vã ngồi dậy, tay dụi dụi mắt;
“Mấy em là tân sinh à, sao lại đi vào trong này?”
Kivat lễ phép nói tay cũng đưa ra tấm thẻ màu vàng;
“Bọn em là học viên đặc biệt trong khóa tân sinh