Ăn sáng trong khách sạn xong, đoàn người trực tiếp ngồi xe đến chỗ lão Hà đã nói.
Tỉnh Vân Cô tự nhiên phong cảnh rất tốt, nước vây núi, cây xanh thành bóng râm, dãy núi phập phồng, xe vừa lái ra khỏi thành thị, nhấc mắt lên liền nhìn thấy tất cả đều là hoa cỏ cây cối rậm rạp.
Lái xe gần tới hai giờ, rốt cuộc dừng trước một ngọn núi, Kỳ Yến đẩy cửa ra đi xuống xe, thấy đây là vài ngọn núi liên hoàn, nơi lão Hà dẫn cậu đến, là một ngọn núi thấp nhất trong đó, đi thông lên núi chỉ có một con đường nhỏ đá phiến trải thành.
Dưới chân núi còn có vài người đàn ông trung niên ăn mặc tinh tế đang chờ, chờ bọn họ đi lên tự giới thiệu, Kỳ Yến mới biết được mấy người kia là lãnh đạo thôn ở địa phương, thái độ của bọn họ với lão Hà vô cùng nhiệt tình, một người trong đó còn gọi lão Hà là em trai.
“Đây đều là thân thích ở quê tôi, ” lão Hà cười giới thiệu với Kỳ Yến một lần về thân phận những người này, “Toàn nhờ vào mấy anh em trưởng bối trong nhà này quan tâm, mới có thể có lão Hà tôi ngày hôm nay.”
“Chỗ nào, đây là tiền đồ của chính cậu, ” bí thư thôn chi bộ khoát tay nói, “Ngược lại là thôn chúng ta dựa vào cậu hưởng không ít phúc, ngay cả con đường ở cửa thôn cũng là cậu giúp chúng tôi tu sửa, hiện tại nhà ai không nhớ chỗ tốt của cậu?”
Lão Hà cũng không làm cái giá của kẻ có tiền: “Đây là nên làm, nên làm.”
Kỳ Yến phát hiện lão Hà này là một người rất biết ăn nói, dù thân phận ông ta đã đủ để cho những người tiếp đãi này vội vàng nịnh bợ, ông ta cũng không có bày ra bất luận tư thái ngạo mạn gì, ngược lại lấy thân phận thân thích của thôn mà nói chuyện với những người này. Kỳ Yến thấy không ít người có chút tiền liền ngạo mạn đến không biết mình họ gì, hận không thể để cả nhà thân thích thêm cả người qua đường đều tôn sùng mình, hâm mộ mình, cho nên đối với lão Hà này càng có thiện cảm.
Bí thư thôn chi bộ cũng có chút kiến thức, thấy dáng vẻ lão Hà cung kính với một người trẻ tuổi, liền đoán được thân phận người này không đơn giản. Ông và ba của lão Hà là thân thích đồng tông đồng mạch, trước khi đến lão Hà đã đề cập với ông là muốn đến làm gì, cho nên trong lòng ông đều biết.
Chỉ là lão Hà dẫn theo mấy người, cũng không biết vị nào là đại sư phong thuỷ đặc biệt đến.
Hiện tại rất nhiều kẻ có tiền đều thích chú ý mấy thứ này, nghe nói có vài đại sư phong thuỷ lợi hại, ra tay một lần chính là giá mấy trăm vạn, nhiều tiền như vậy bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ. Nhưng mà người khác làm như thế nào, đó cũng là người khác nguyện ý. Lần này bọn họ chỉ tới đón tiếp phú thương về quê, cái khác đều không biết.
“Non xanh nước biếc, ” Kỳ Yến nhìn mấy ngọn núi trước mặt, cuối cùng chọn một ngọn núi thích hợp nhất, hiện tại cậu đứng ở trên ngọn núi này, hít sâu một hơi, “Không khí nơi này trong lành hơn đế đô rất nhiều.”
“Còn không phải sao, ” bí thư thôn chi bộ nghe nói như thế, có vẻ có chút cao hứng, “Từ sau khi lui canh trả rừng, không khí chỗ chúng tôi còn tốt hơn trước kia. Ngọn núi này gọi là núi Nguyên Bảo, bởi vì ngoại hình giống nguyên bảo, mấy người trong thôn đều gọi như vậy. Có điều chỉ có bên đây là phạm vi đất thôn chúng ta, bên kia là thôn cách vách. Năm đó lúc phân chia đất đai nhận thầu, vốn dĩ cả ngọn núi đều là của thôn chúng ta, kết quả người thôn bọn họ vừa khóc vừa gào, cuối cùng còn ầm ĩ lên đến huyện ủy, nói ngọn núi này vốn là ở thôn bọn họ.”
Hiển nhiên bí thư thôn chi bộ còn canh cánh trong lòng về chuyện của vài chục năm trước, lúc nhắc tới thôn cách vách giọng điệu không tốt lắm.
Khi còn bé Kỳ Yến sống ở trấn nhỏ, biết vào thời đại lúc ấy, nông dân có bao nhiêu coi trọng đất đai, cho nên cười cười không nói gì.
“Hiện tại người trẻ tuổi đều vào thành rồi, ai cũng không muốn ở lại nông thôn, ” bí thư thôn chi bộ dùng một cây gậy gỗ thật dài quơ quơ ở phía trước, quơ tơ nhện giăng trên đường nhỏ xuống, “Trong thôn hiện tại ít người, càng gần ngọn núi người càng ít, có vài con đường nhỏ trước kia đã mọc đầy cỏ dại, không cách nào thông hành.”
Kỳ Yến quay đầu lại nhìn sơn thôn dưới chân núi, ngẫu nhiên có khói nhẹ lượn lờ dâng lên, nhưng mà càng nhiều là an tĩnh. Cậu nhớ tới một câu thơ học được khi còn bé, suối trong trên đá chảy, chim hót núi thêm trầm.
“Kỳ thật có thể đi vào thành cũng tốt, không cần giống thế hệ trước chúng ta bán mặt cho đất bán lưng cho trời, ” bí thư thôn chi bộ nhếch miệng cười, xung quanh mặt cũng chen lại chung một chỗ, “Người trẻ tuổi các cậu rất tốt, có nhiều lựa chọn hơn so với chúng tôi lúc ấy.”
“Hiện tại cạnh tranh áp lực lớn, người trẻ tuổi sau khi vào thành áp lực cũng không nhỏ, ” Vương Hàng nhìn bốn phía, “Cháu cảm thấy nơi này rất tốt, non xanh nước biếc, không khí trong lành, khiến người ta đến liền không muốn đi.”
“Các cậu vừa tới, ở trong này vài ngày còn được, nếu bảo cậu luôn ở đây, cậu khẳng định không quen, ” bí thư thôn chi bộ nhìn bộ dáng cậu thanh niên này, liền biết hắn chưa từng sống ở nông thôn, không mải tranh luận vấn đề này với hắn, “Tầm nhìn nơi này là tốt nhất, chư vị có thể đứng ở chỗ này nhìn xem.”
“Trái thanh long, phải bạch hổ, thanh long lại có thế quay đầu lại vây quanh bạch hổ, phía sau dựa núi tổ, phía trước trông về phía xa có nguồn nước, chính cái gọi là có rồng đến cũng có nước đi, ” Kỳ Yến chỉ chỉ ngọn núi dưới chân đạp lên, “Ngọn núi này vị trí vô cùng tốt, âm trạch chọn trên ngọn núi này, thích hợp hơn nơi khác.”
Chờ Kỳ Yến mở miệng, bí thư thôn chi bộ mới biết được, hóa ra cậu trai thoạt nhìn thực trẻ tuổi này chính là thầy phong thuỷ lão Hà mời đến, ông vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy thầy phong thuỷ còn trẻ như vậy, trong lúc nhất thời lại có chút nghiêm nghị cung kính.
“Kỳ đại sư, ngài nói nơi này chính là lựa chọn tốt nhất ư?” Trên mặt lão Hà vui vẻ, xoa xoa tay nói, “Vậy làm phiền ngài nhìn lại xem, chỗ nào là tốt nhất?”
Đây là muốn cậu điểm huyệt tìm vị.
Kỳ Yến đang muốn nói chuyện, đột nhiên nghe được trong rừng truyền đến một trận tiếng nói chuyện, nhao nhao ồn ào dường như người tới còn không ít.
“Viên tiên sinh, vị trí nơi này tuyệt đối là tốt nhất, nếu trưởng bối trong nhà chôn ở chỗ này, không chỉ đời sau đoàn kết tiến tới, còn có thể phù hộ trong nhà ngày vào đấu vàng, phú quý liên miên không dứt.”
Lão Hà nghe nói như thế, trong lòng không khỏi căng thẳng, đây là đến đoạt bảo địa phong thủy với ông ta hả?
Không bao lâu đám người kia liền từ trong rừng rậm đi ra, bí thư thôn chi bộ nhận ra một người trong đó là bí thư thôn chi bộ của thôn kế bên, hai người luôn không quá hợp nhau, hiện tại đối mặt, biểu tình đều có chút không dễ nhìn lắm.
“Thôn trưởng Viên, bên này là địa giới thôn chúng tôi, ” bí thư thôn chi bộ không quá vui vẻ nói, “Mấy người cũng không nên phá hủy quy củ.”
“Nơi này ông tới được, người khác sao lại không thể?” Thôn trưởng Viên nhìn mấy người bên cạnh thôn trưởng Hà, ánh mắt trở nên vi diệu, không phải ông ta cũng gọi người đến xem phong thuỷ chứ?
Viên thôn trưởng và thôn trưởng Hà bên này còn chưa có ầm ĩ, hai ông cháu Viên Sùng An, Viên Bằng đã thấy được Kỳ Yến trước.
Từ sau khi Kỳ Yến hạ mặt mũi Viên Sùng An, người Viên gia liền không còn tới Sầm gia nữa, ở sau lưng có người hỏi về thầy phong thuỷ Kỳ Yến này, bọn họ cũng đều không muốn nói thêm, cố tình còn nói bóng nói gió đôi lời, đại khái chính là Kỳ Yến xem phong thuỷ lợi hại hay không bọn họ không biết, nhưng mà bản lĩnh mê hoặc lòng người lại rất mạnh.
Lời này nghe thế nào cũng không giống như là khích lệ, bên ngoài không biết nội tình, cũng không dám mời Kỳ Yến làm việc. Tiêu tiền ngược lại là việc nhỏ, nếu mời gà mờ về, phong thuỷ không sửa tốt, ngược lại khắc chính mình, thì chính là lỗ to.
“Kỳ đại sư, ” Viên Sùng An hai tay nắm quải trượng, nếp nhăn ở khóe mắt không nhúc nhích, khóe miệng lại hơi hơi cong lên: “Thật không ngờ, thế mà lại gặp mặt cậu ở chỗ này.”
Lý Thiến Thiến từng nghe Viên Bằng nhắc tới cái người Kỳ Yến này, nghe nói người này tuổi còn trẻ, sau khi bám lên Sầm gia thuận gió xuôi thuyền, liền ngẩng lỗ mũi nhìn người, ngay cả Viên gia cũng không để vào mắt. Hiện tại nghe Viên Sùng An đột nhiên gọi người nào đó đối diện là Kỳ đại sư, nhất thời tò mò nhìn qua, chỉ là đối diện gần tới mười người, ả cũng không biết ai là ai.
Kỳ Yến nhìn dáng vẻ Viên Sùng An ngoài cười nhưng trong không cười, khẽ cười một tiếng: “Viên lão tiên sinh chào buổi sáng.”
Lý Thiến Thiến mở to hai mắt nhìn, Kỳ đại sư này thoạt nhìn còn nhỏ hơn ả, lúc trước vì sao Viên gia lại tính mời một người như thế?
“Xem ra Kỳ đại sư cũng nhìn trúng cùng một ngọn núi với chúng tôi, ” Viên Sùng An chỉ chỉ chân núi, “Cũng không biết Kỳ đại sư nhìn trúng nơi nào?”
“Tuân theo truyền thống Hoa Hạ ta, ” Kỳ Yến vươn tay làm một tư thế mời, “Viên tiên sinh mời trước.”
Viên Sùng An chỉ xem là cậu sợ mình, gật gật đầu, nói với Lý Tồn Hư bên cạnh: “Lý đại sư, chúng ta đi thôi.”
Kỳ Yến mắt lạnh nhìn đoàn người bọn họ đi đến bên phải chân núi, khóe miệng lộ ra một nụ cười không để bụng.
“Kỳ đại sư, này…” Lão Hà biết địa vị Viên gia, cho nên vừa rồi Kỳ Yến để Viên Sùng An chọn trước, ông ta cũng không dám nói lời phản đối. Chờ đoàn người bọn họ đi xa, ông ta cau mày nói, “Ngài quen biết Viên tiên sinh à?”
Còn có Lý đại sư đi theo bên cạnh Viên tiên sinh, vốn là ông ta mời đến giúp đỡ xem phong thuỷ, nào biết đối phương đột nhiên chào từ biệt, hiện tại hai bên gặp mặt nhau, không khí có chút xấu hổ.
“Ừm.” Kỳ Yến bắt tay sau lưng, nhìn Viên Sùng An cùng đám người dừng