Thấy Kỳ Yến không trả lời vấn đề này, trong lòng Sầm Bách Hạc trầm xuống: “Em chưa bao giờ nghĩ mình sẽ thích người thế nào à?”
Kỳ Yến cảm thấy giọng điệu Sầm Bách Hạc có chút kỳ quái, hình như là đè nén cảm xúc gì đó lại không muốn cậu nhìn ra: “Khi còn bé từng nghĩ tới.”
Sầm Bách Hạc mãnh liệt ngẩng đầu nhìn Kỳ Yến: “Thế nào?”
“Chính là Bạch nương tử đó, ” Kỳ Yến nói, “Khi đó tôi cảm thấy Bạch nương tử rất đẹp, không chỉ biết bay, còn biết đạo pháp, bộ dạng hai ngón tay khép lại đặt ở cạnh đầu liền sáng lên, quả thực đẹp đến không chịu được, cô ấy chính là nữ thần thời thơ ấu của tôi.”
Sầm Bách Hạc: …
Không khí có tốt nữa, cũng sẽ bị loại ý tưởng quái dị này của Tiền Tiền đánh vỡ.
Có điều diễn viên diễn Bạch nương tử đã kết hôn, con còn lớn tuổi hơn cả Tiền Tiền, hắn cảm thấy dường như mình có thể yên tâm.
“Đúng là rất đẹp, ” Sầm Bách Hạc nghiêm mặt gật gật đầu, cuộc nói chuyện phiếm này không cách nào tiếp tục được, nhưng mà hắn cảm thấy mình còn có thể kiên trì thêm một chút, “Vậy thời kỳ thiếu niên cậu không có đối tượng thích à?”
“Tôi làm sao có thời giờ, thời gian lên lớp đầy, bài tập nhiều, tôi còn phải học huyền thuật, buổi tối nằm mơ đều đang vẽ bùa, ” Kỳ Yến cẩn thận nghĩ nghĩ, “Thích trụ chống trời có tính không?”
Kỳ Yến phát hiện sau khi mình nói những lời này, biểu tình Sầm Bách Hạc một lời khó nói hết.
“Trụ chống trời đã không thuộc về phạm vi con người.” Sầm Bách Hạc cảm giác mình đang tự ngược, một bên ngóng trông Tiền Tiền thông suốt, một bên lại vì Tiền Tiền không thích người khác mà cảm thấy vui vẻ. Chỉ cần Tiền Tiền không động lòng với người khác, vậy hắn còn có cơ hội.
“Vậy thì không có, ” Kỳ Yến một tay chống má, nhìn Sầm Bách Hạc, “Anh thì sao, người cũng sắp ba mươi tuổi, chung quy không phải chưa từng thích ai đi?”
Mấy chữ “người sắp ba mươi tuổi” này, thật sự không phải từ ngữ tốt đẹp gì, Sầm Bách Hạc nhướn mày, “Em là đang ghét bỏ tôi lớn tuổi à?”
“Đàn ông lớn tuổi một chút càng trầm ổn, không chê không chê, ” Kỳ Yến cười hì hì nói, “Lại nói, tôi chê không chê có quan hệ gì, chỉ cần người anh thích không chê là được.”
“Ừm, người tôi thích, em ấy cũng không chê.” Sầm Bách Hạc cười nhìn cậu, “Chỉ cần em ấy không chê là được.”
Kỳ Yến cảm thấy lời này càng nghe càng không thích hợp, nhìn biểu tình Sầm Bách Hạc, đối phương chỉ nhìn cậu mỉm cười, muốn nói có cái gì khác biệt, hình như cũng không khác nhiều lắm, chỉ là trong lòng cậu có chút quái quái.
“Phải không, ” Kỳ Yến trừng mắt, “Cô ấy không chê thì tốt.”
Sầm Bách Hạc thấy vẻ mặt Kỳ Yến có chút biến hóa, ý cười trên mặt càng đậm: “Đúng vậy. Em xem, ánh trăng hôm nay thật đẹp.”
Kỳ Yến ngẩng đầu nhìn trời, cười gật đầu: “Ừm, thực đẹp.” Gió đêm chầm chậm thổi qua trên mặt hai ngườ, mang theo một chút ý lạnh, Kỳ Yến lôi kéo áo ngủ trên người, “Thật lạnh, tôi vẫn là trở về đi ngủ vậy.”
“Ngủ ngon.” Ở trước mặt Kỳ Yến, Sầm Bách Hạc chưa bao giờ keo kiệt nụ cười của mình.
Ngày tháng ở Sầm gia thật sự rất thoải mái, điều này làm cho Kỳ Yến có một loại cảm giác không biết hôm nay là hôm nào, đối với cậu mà nói, cuối tuần và thứ hai không có gì khác nhau, bởi vì mỗi ngày cậu đều ăn ngon, ngủ nướng.
Hôm đến bệnh viện cắt chỉ, thời tiết rất tốt, cậu đứng ở hành lang bệnh viện, thấy được Lâm Thạc và một người đàn ông cậu từng gặp qua.
Cậu chưa từng thấy Lâm Thạc tức giận như vậy, ngay cả lúc trước khi hắn phát hiện bạn gái là buôn người, cảm xúc cũng không có kịch liệt như vậy, càng miễn bàn cái chuyện một quyền đánh bay nam mắt kính.
“Lão nhị, ” Kỳ Yến đi đến bên cạnh Lâm Thạc, “vô ý” đạp phải tay người đàn ông quỳ rạp dưới đất, “Phát sinh chuyện gì?”
“Trần Gia Dương, tao cho mày biết, chỉ cần chị của tao không tỉnh lại, mày cũng đừng nghĩ sống những ngày yên ổn!” Lâm Thạc còn muốn đi đánh Trần Gia Dương, có điều bị Kỳ Yến ngăn cản, vừa cản lại thế này, Kỳ Yến lại không cẩn thận đạp phải tay người đàn ông đó, sau khi nghe người đàn ông đó hô đau, cậu mới vẻ mặt áy náy nói: “Ai, ngại ngùng, vừa rồi tôi không phát hiện.”
“Đồ khốn!” Lâm Thạc nhìn thấy Kỳ Yến, lửa giận đầy ngập rốt cuộc tiêu giảm một ít, “Mày lớn hơn chị tao mười tuổi, chính là bởi vì chị tao thích mày, nhà bọn tao vẫn đồng ý để chị ấy gả cho mày. Lúc trước mày hứa hẹn với người nhà bọn tao như thế nào? Hiện tại chị tao hôn mê bất tỉnh nằm ở bên trong, mày lại giả mù sa mưa nói mình cái gì cũng không biết!”
“Nếu cái gì mày cũng không biết, vì sao trong tay chị tao còn nắm cài áo của mày?” Giọng Lâm Thạc có chút khàn khàn, “Chỉ sợ mày thật không ngờ, chị tao còn có thể nhặt lại một cái mạng đi.”
“Lâm Thạc, em còn trẻ, tính cách xúc động, anh sẽ không trách em, ” Trần Gia Dương nhặt kính mắt dưới đất đeo lên, chậm rãi bò dậy từ dưới đất, “Nhưng mà tình cảm của anh với chị em vẫn luôn rất tốt, đêm đó sau khi bọn anh cãi nhau, anh liền đến nhà bạn ở một đêm, cái này cảnh sát và bạn anh đều có thể làm chứng. Chị em hiện tại biến thành như vậy, anh khổ sở hơn bất cứ ai khác.”
Trần Gia Dương thoạt nhìn gầy đi rất nhiều, quần áo trống rỗng treo ở trên người, không còn nhã nhặn tao nhã như lần trước Kỳ Yến nhìn thấy hắn.
Kỳ Yến thật không ngờ cô gái xinh đẹp kia lại chính là chị của Lâm Thạc, hơn nữa cậu chưa bao giờ nghe Lâm Thạc nhắc tới chuyện của chị gái hắn. Khó trách lúc trước cậu nhìn thấy cô gái xinh đẹp kia, sẽ nhịn không được chú ý cô thêm một chút, hóa ra còn có nguyên nhân này?
Trần Gia Dương tuyệt đối không yêu chị Lâm Thạc như hắn biểu hiện ra ngoài, bởi vì yêu một người, lúc này hắn sẽ xem chị Lâm Thạc là người của mình, xưng hô hẳn là càng có khuynh hướng gọi tên tắt hoặc là biệt danh của chị Lâm Thạc, mà không phải một hơi một tiếng “chị của em” với Lâm Thạc. Nếu Lâm Thạc là con của bọn họ, nói với hắn một hơi một tiếng “mẹ của con” thì còn bình thường, bởi vì cha mẹ con cái là một thể, loại xưng hô này sẽ không có cảm giác bài ngoại, ngược lại sẽ khiến con cái càng có cảm giác an toàn mà gia đình mang đến.
Làm cái nghề của bọn họ, trực giác là một thứ thực huyền diệu, bọn họ chưa bao giờ dám xem nhẹ dự cảm trực giác mang đến.
Loại thời điểm này, cậu cũng sẽ không hỏi vì sao Lâm Thạc không nói với cậu là chị hắn có chuyện, mà là ngăn cản Lâm Thạc, không cho hắn làm chuyện điên rồ. Người đàn ông tên là Trần Gia Dương này thoạt nhìn mười phần nhã