Edit: Bonnie
Phiên toà này đã trở thành một chủ đề được quan tâm nhất trong một khoảng thời gian rất dài sau này.
Cho dù là ai ngồi chờ phán xét trong toà án, hay là xem trực tiếp ở các ngõ ngách trong Liên Minh, gần như không ai có thể hoàn toàn nhớ lại tất cả mọi chuyện xảy ra trong phiên toà.
Ấn tượng sâu nhất của bọn họ chỉ có trong nháy mắt —
Sau khi tất cả quá trình sửa đổi gen của kẻ dọn đường được quay ngược lại hết, luật sư biện hộ Cố Yến đứng sau bàn, ngước mắt nhìn thoáng qua màn hình lớn, sau đó đưa mắt nhìn sang thẩm phán, nói: “Tôi sẽ dừng ở đây, cảm ơn.”
Toàn bộ toà án đọng lại lâu như một thế kỷ vậy, sau đó mới ầm vang sôi trào.
Thế là, phiên toà cũng chỉ tới đây mà thôi.
Chưa từng có người nào nhìn thấy vẻ mặt không kìm nén được của thẩm phán, cũng chưa từng có ai nhìn thấy luật sư truy tố và nhân chứng không biết làm sao như vậy, càng chưa từng có ai nhìn thấy Brewer và Miro Manson kinh ngạc như thế.
Phiên toà này mở màn bằng cách cực kì nặng nề và rất được chú ý, kết thúc càng ồn ào náo động hỗn loạn, còn thu hút được sự chú ý cao nhất từ trước đến nay.
2 giờ 30 phút chiều hôm đó, toà án tối cao Decama tuyên bố, việc thẩm tra xử lí án Ông lắc đầu bỏ dở toàn diện.
Cùng lúc đó, các sở cảnh sát trên những hành tinh trong cả Liên Minh chính thức khởi động kết hợp điều tra.
Horace Ji được tổ điều tra kết hợp đưa đi ngay tại chỗ.
Ba mươi năm qua, những tội ác mà gã che giấu dưới mọi lớp da, có một bộ phận đã sớm ở trong kho hồ sơ của sở cảnh sát, chứng cứ chính xác, chỉ chờ một ngày nào đó lột lớp ngụy trang ra truy nã gã về quy án.
Mà bộ phận còn lại cũng sẽ tra ra manh mối trong lần điều tra này.
Chính như Cố Yến đã từng cam kết: “Gã sẽ không phải gánh chịu bất kì tội danh nào mà mình không cần gánh chịu.”
Nhưng thứ gã phải gánh chịu cũng sẽ có không ít.
Cùng bị dẫn đi ngay còn có Brewer và Miro Manson.
Trên thực tế, sự chật vật và kinh ngạc của bọn họ cũng không duy trì quá lâu.
Hai anh em này đã bình tĩnh lại rất nhanh, sửa sang lại chiếc áo sơ mi đắt đỏ của mình, đi theo cảnh sát ra khỏi toà án.
“Không sao, chúng tôi sẽ phối hợp điều tra.
Từ trước đến nay tập đoàn Manson luôn kinh doanh theo luật pháp, không có vấn đề gì.” Brewer Manson nói một câu như vậy với đám phóng viên chen chúc tới.
Lúc mở cửa cảnh sát ra, gã nhìn thoáng cửa sổ xe phản quang, động tác hơi khựng lại.
HGãắn quay đầu nhìn ra sau lưng, trên bậc thang rất dài của toà án tối cao Decama, một người đứng phía sau đám phóng viên chen chúc.
Người kia có đôi mắt xanh sáng, ánh mắt nhìn ra xa vượt qua đám người, rõ ràng nhìn ở trên cao xuống, lại có một ý cười dịu dàng nhã nhặn.
Là Yên Tuy Chi “chết đi sống lại”.
Trên đời này, sợ rằng người biết rõ chân tướng vụ “tử vong” kia nhất sẽ là anh em Brewer và Miro Manson, mà giờ phút này, Yên Tuy Chi đứng ở nơi đó chính là sự mỉa mai lớn nhất với bọn họ.
Huống chi đối phương còn nhấc tay lên chào, rất giống đang tiễn đưa bọn họ.
“…”
Miro Manson cố nở nụ cười giả tạo dưới sự bao vây chen lấn của đám phóng viên.
Sau đó trong nháy mắt quay người lên xe mới phun ra một câu: “Đờ mờ!”
Brewer Manson lên xe ngay sau đó.
Brewer đã quen với việc duy trì vẻ bình tĩnh, lần này lại không nhắc nhở em trai chú ý hình tượng giống như ngày thường, bởi vì ngay cả chính gã cũng phải mấp máy môi, lặng lẽ xổ ra một câu thô tục, sau đó nặng nề đóng cửa xe.
Nếu như không phải đang ở trước công chúng, chỉ sợ gã có thể đập chiếc xe này ngay tại chỗ rồi.
Không lâu sau, Cố Yến kí biên bản trên toà xong cũng đi ra ngoài.
Hắn cúi đầu nói với Yên Tuy Chi mấy câu, lúc nhìn về phía xe cảnh sát, ánh mắt đã quen với việc lạnh nhạt càng không hề có nhiệt độ qua một lớp cửa xe, giống như đang nhìn một người qua đường không hề liên quan.
Giống như vừa rồi người gây ra sóng to gió lớn trên toà án không phải hắn như vậy.
Sau đó là Joe, Kha Cẩn, Younis và người cầm quyền Xuân Đằng – Dvor · Eweth.
Vị thương nhân khôn khéo lịch thiệp này liếc về phía đó, đôi mắt màu lam xám được ánh nắng chiếu lên.
Cho đến giờ phút này, cuối cùng ông ta đã trút hết tình nghĩa của bậc cha chú, chỉ híp đôi mắt không có chút tình cảm nào rồi thu về ngay, lấy kính xuống chậm rãi lau.
Mấy phút trước, Brewer Manson còn kiêu căng nói: “Sẽ không tra ra vấn đề gì.”
Mà bây giờ, khi chiếc xe cảnh sát chậm rãi khởi động dưới cái nhìn của mấy người kia, sắc mặt của gã chưa bao giờ khó coi thế này.
Anh em Manson vẫn luôn hống hách tự phụ, nhưng cũng không phải là không sắp xếp đường lui.
Bọn họ có một kế hoạch mạo hiểm hoàn chỉnh, một khi xảy ra sơ suất lớn, tất cả lợi ích liên quan có thể được dọn dẹp sạch sẽ, dấu vết nghiêm cứu sẽ được giấu đi một cách hoàn hảo chỉ trong một tuần.
Lấy tốc độ điều tra bình thường của sở cảnh sát Liên Minh, từ việc tìm chứng cứ đến xác định chứng cứ cần một quá trình, nhanh lắm cũng phải 10 ngày.
Huống chi rắc rối của bọn họ lại khó gỡ, tùy tiện vớ được một người cũng rất có tiếng.
Dưới áp lực này, muốn tra rõ ràng tất cả mọi chuyện sẽ càng tốn thời gian, chỉ riêng việc gỡ gạc quan hệ đã mất rất lâu rồi.
Nhưng bọn họ lại không ngờ được, công việc điều tra dài dòng phức tạp lại tốn rất nhiều thời gian kia đã có người bắt đầu làm từ rất lâu trước đó rồi.
Bọn họ điều tra hơn hai mươi năm, mọi chuyện đã sẵn sàng, còn không lấp được mấy kế hoạch mạo hiểm kia sao?
Cùng ngày tổ điều tra kết hợp khởi động, Dvor · Eweth và Yên Tuy Chi đã trình tất cả manh mối bao năm nay lên.
Sau khi y tá giả Amy · Boro biết được chuyện về phiên toà, đã khai toàn bộ mọi chuyện dưới sự dẫn dắt của cảnh sát.
Bao gồm những chuyện cô ta tham gia mấy năm nay, những thứ từng qua tay cô ta.
Bao gồm chức trách của cô ta ở trung tâm nghiên cứu lây nhiễm, cùng với việc cô ta được sắp xếp vào bệnh viện Xuân Đằng thế nào, làm sao để tiếp cận Jacques · White đồng thời ba lần bốn lượt ra tay với Horace Ji.
Còn khai cả việc cô ta lợi dụng công việc để nguỵ tạo chứng cứ Horace