Buổi tối về đến khu trọ, Dương Vĩnh Khoa và Lý Tử Thất đều thấy kinh ngạc.
“Phong!!! Sao ngươi lại ở đây?” Lý Tử Thất nhìn Lê Toàn Phong đầy tò mò.
Lê Toàn Phong quắc mắt sang phòng bên nói: “Từ nay tôi sẽ ở đây.”
Lý Tử Thất, Dương Vĩnh Khoa trợn tròn mắt.
Hắn thế mà lại chuyển đến khu trọ này ở!!!
Lý Tử Thất nhăn mặt: “Ngươi có mục đích gì!! Muốn bắt nạt Hoa Hoa sao?”
“Tôi bị đuổi ra khỏi nhà.
Nên ra ở riêng.” Lê Toàn Phong khó chịu nheo mắt: “Tôi ở đâu là quyền của tôi.
Ở gần hắn là cô nghĩ ngay đến việc tôi sẽ đánh hắn sao?”
Lê Toàn Phong tôi là ai!! Muốn đánh tên ngốc đó thì có bao nhiêu cách, tại sao phải phí công vô sức như vậy!!!
Lý Tử Thất nhếch môi miễn cưỡng tin nói: “Ờ.
Vậy thì ở đi.” Xong cùng Dương Vĩnh Khoa đi vào phòng.
“Ê ê...” Lê Toàn Phong nắm lại cánh tay Lý Tử Thất, giọng nói rất không vừa ý: “Cô với hắn ở chung phòng!?”
“Ừm.” Lý Tử Thất dùng vẻ mặt ‘đương nhiên là thế’ trả lời khiến Lê Toàn Phong thật tức muốn chết: “Cô nam quả nữ sao lại ở chung phòng như thế? Cô có bị điên không!!”
Lý Tử Thất mất kiên nhẫn giật tay lại nói: “Xưa nay ta luôn ở như vậy.
Chưa thấy có gì không ổn cả.”
Nói xong liền đi vào phòng.
Lê Toàn Phong ngơ ngẩn tại chỗ.
Lại còn bảo không có gì là không ổn!! Riêng hắn thấy là rất không ổn.
Lúc cả hai về đến trọ cũng đã hơn 9 giờ tối.
Tắm rửa xong xuôi Lý Tử Thất lại để Dương Vĩnh Khoa lau khô tóc cho nàng.
Dương Vĩnh Khoa ngốc nghếch cười ngây ngô nói: “Tử Thất, em đừng xem phim gần quá.
Đau mắt.”
Từ ngày có máy tính và wifi, Lý Tử Thất toàn bắt Dương Vĩnh Khoa mở phim cho nàng xem.
Nói là mua máy tính cho Dương Vĩnh Khoa, nhưng người dùng hình như chỉ có mình nàng.
Dương Vĩnh Khoa buổi sáng đến trường toàn đọc sách ở thư viện.
Nếu cần dùng máy tính hắn lại qua phòng máy của trường.
Hiếm lắm mới thấy hắn dùng máy tính này, thành ra, chiếc máy tính bị Lý Tử Thất chiếm dụng xem phim.
“Hoa Hoa, xem cái này đau lòng muốn chết.
Cái tên kia bỏ vợ theo người khác.
Cô vợ vì trả thù nên đi phẫu thuật cái gì đó cho thật đẹp.
Cuối cùng là vẫn không nỡ để tên cầm thú đau lòng, nên tha cho hắn.” Đoạn nàng lại ‘chặc chặc’ hai tiếng nói: “Qus mềm lòng đi.
Thật là tội.”
Dương Vĩnh Khoa nghe nàng nói liền cười hắc hắc: “Tử Thất à, đó là trong phim thôi.”
“Có nghĩa là không có thật ở ngoài đời sao???” Lý Tử Thất gật gù: “Ở ngoài đời chắc không có ai ngu như bà nữ chính trong phim này đâu.”
Đã mất công trả thù, thế mà đến phút cuối lại mủi lòng tha thứ!!! Bà này bị rảnh hay gì, cả mấy chục tập xem muốn lòi con mắt, đến cuối cùng lại ôm nhau tha thứ mọi tội mỗi cho ông chồng.
Xem mà thấy tức á!!!!
Dương Vĩnh Khoa gãi đầu: “Không.
Ý anh là ở ngoài đời không có ai trả thù chồng cũ bằng cách phẫu thuật thẫm mỹ ấy.
Cũng rất hiếm người làm như vậy.”
Lý Tử Thất nghe vậy thì chỉ gật gật đầu.
Này, không yêu nhau thì cho nhau con đường riêng.
Níu kéo chỉ thêm đau lòng thôi.
‘Cốc..cốc..cốc..’
Ngoài cửa có tiếng gõ.
Lý Tử Thất định đứng dậy mở thì bị Dương Vĩnh Khoa cản lại: “Tử Thất, trâm..”
Lý Tử Thất giật mình, tý chút có chuyện.
May có Hoa Hoa nhắc nhở.
Nàng cười cười chạy lại lấy cây trâm gym vào đầu mới mở cửa phòng.
“Phong!!!” Cả hai cùng lúc gọi tên Lê Toàn Phong.
Bọn họ thế mà xuýt quên Lê Toàn Phong mới chuyển về đây đấy!!!
“Ừ.
Làm sao vậy?” Lê Toàn Phong không vui hỏi.
Từ Phòng của hắn có thể ngửi thấy hương thơm phát ra từ trên người Lý Tử Thất.
Vậy có nghĩa là buổi tối ở cùng tên này Lý Tử Thất không hề gym trâm!!!
Lê Toàn Phong không để dép bên ngoài, thẳng chân bước vào trong.
Dương Vĩnh Khoa nhăn mặt, Lý Tử Thất cũng nhăn mặt nói: “Để dép bên ngoài cho lịch sự coi.
Nhà Hoa Hoa mới lau đấy.”
Lê Toàn Phong nhìn xuống, lại nhìn xung quanh.
Đúng là rất sạch sẽ.
Không có hạt bụi nào.
Hắn chép chép miệng lùi lại bỏ dép bên ngoài, Lý Tử Thất cũng tiện đà ném cho hắn cây lau nhà được phơi trước cửa phòng: “Lau đi đã hãy vào.”
Lê Toàn Phong nổi điên, hắn trừng mắt Lý Tử Thất: “Tôi là khách của hai người đấy.”
“Khách thì khách chứ.
Người làm dơ nhà là ngươi mà.
Cho chừa cái tật không nhìn trước nhìn sau.” Lý Tử Thất cũng chẳng nể nan hắn.
Tính khí nàng xưa nay không sợ cường quyền, không chịu áp bức.
Lê Toàn Phong giận đến đỏ mặt.
Nhưng thấy cái vẻ ‘ta thách ngươi không lau’ của Lý Tử Thất thì lại ngay lập tức cúi đầu, ngậm ngùi lau nhà trong lửa giận.
Lý Tử Thất thấy điệu bộ hắn lau mà bực mình: “Ngươi lau vậy sao sach!! Lau cho đàng hoàng, kéo