Tổ An đã sớm quan sát chiếc xe ngựa ở chính giữa, lần đầu tiên nhìn thấy xe ngựa này, liền có một loại cảm giác khí phái và xa hoa.
- Rolls-Royce?
Dù ngoại hình cả hai không chút giống nhau, nhưng trong đầu Tổ An vẫn toát ra cái từ này.
Mặc kệ ở thế giới nào, thẩm mỹ đại khái đều sẽ tương thông, xe ngựa này, bất luận điểm nào cũng phảng phất như tác phẩm nghệ thuật, mỗi một đường cong đều ngưng kết tâm huyết của đại sư, chỉ bốn con tuấn mã kéo xe, vô luận là hình thể hay màu sắc da lông, đều không có gì khác nhau, cực kỳ thần tuấn.
Bánh xe, thân xe, thậm chí trên móng ngựa cũng ẩn ẩn có lam quang lưu chuyển, hiển nhiên điêu khắc pháp trận cực kì tinh tế, có thể để cho xe ngựa trải qua bất luận địa hình gì cũng như giẫm trên đất bằng, không chút xóc nảy.
Tổ An từng ngồi qua xe ngựa của Sở gia, so với chiếc trước mắt này, mặc kệ là phương diện nào cũng kém xa.
Đúng lúc này, trong xe ngựa truyền tới giọng nữ êm tai:
- Đi? Ta có thể đi chỗ nào?
Thanh âm kia mang theo lười biếng mềm mại, để cho người ta nghe xong, trong xương sẽ mềm nhũn.
Chỉ bất quá lúc này trong giọng nói của nàng lại tràn đầy mê mang.
- Trên đời lại có thanh âm dễ nghe như vậy?
Xa xa, Kỷ Tiểu Hi nghe mà ngẩn ngơ, nhịn không được lẩm bẩm, Tổ An lại có chút xem thường, kiếp trước internet phát đạt, đặc biệt là livestream hưng thịnh, để hắn nghe qua vô số thanh âm mê hoặc, nhưng thanh âm êm tai không có nghĩa là dáng dấp đẹp mắt, không biết bao nhiêu trạch nam bởi vì không rõ ràng điểm ấy mà bị lừa đến chết đi sống lại.
Phía dưới, đám hắc y nhân kia mới đầu cũng có thất thần ngắn ngủi, bất quá rất nhanh liền cười như điên:
- Ngọc phu nhân quả nhiên ở bên trong, các huynh đệ thêm chút sức, chúng ta cũng có cơ hội nếm thử tư vị của đệ nhất mỹ nhân ngày xưa.
Nghe hắn nói, đám hắc y nhân ngao ngao kêu lên, hiển nhiên càng thêm hưng phấn.
Đám hộ vệ áo trắng kia từng cái đỏ ngầu cả mắt, nhưng nhân số thế yếu, tiểu vũ trụ lại bộc phát cũng rất khó ngăn trở công kích như thủy triều từ bốn phương tám hướng.
- A, nguyên lai là nàng!
Kỷ Tiểu Hi kinh hô một tiếng.
Tổ An ngạc nhiên nói:
- Thế nào, ngươi biết người trong xe ngựa?
Kỷ Tiểu Hi lắc đầu:
- Không thể nói nhận biết, mà là ta biết nàng.
Vân Trung Ngọc gia kinh doanh nguyên thạch, là cự phú nổi tiếng thiên hạ, năm đó nữ chủ nhân của Ngọc gia Ngọc Yên La vào kinh thành, có thể nói diễm quan thiên hạ, là mỹ nhân tuyệt sắc nổi danh trên đời này, không biết bao nhiêu nam nhân hiện tại còn nhớ mãi không quên nàng.
Nói đến đây khuôn mặt nàng nóng lên, nghĩ đến phụ thân nhà mình tự xưng là fan hâm mộ số một của Ngọc Yên La, liền cảm thấy có chút xấu hổ mở miệng.
Sau khi Tổ An nghe xong, ngược lại có chút không hiểu:
- Nghe ngươi nói gia tộc của nàng hẳn là rất lợi hại mới phải, vì sao ngay cả những sơn tặc này cũng chống đỡ không được?
Kỷ Tiểu Hi cải chính:
- Hắc Phong Trại không phải sơn tặc bình thường, mà là sơn tặc cực kỳ lợi hại, ngay cả Công Tước đại nhân!
Nàng còn chưa nói xong đã bị Tổ An đánh gãy:
- Sơn tặc lợi hại hơn nữa không phải vẫn là sơn tặc sao, Ngọc gia này thân là siêu cấp đại tộc, hơn nữa theo lời ngươi nói, nữ chủ nhân lại đẹp đến không hợp lẽ thường, theo lý thuyết khẳng định sẽ đưa tới thế lực các phương ngấp nghé, nhưng nhìn trình độ của hộ vệ, nàng là làm sao sống đến bây giờ mà không bị cường giả cướp đi làm đồ chơi?
- Ách!
Kỷ Tiểu Hi hiển nhiên có chút không quen hàm ý đồ chơi trong miệng hắn, nghĩ nghĩ nói.
- Có khả năng bởi vì nhà chồng nàng là Vân Trung Quận Công, nhưng gần đây tựa hồ Vân Trung Quận Công xảy ra ngoài ý muốn bỏ mình, trong gia tộc có chút náo động, cho nên ảnh hưởng tới lực lượng hộ vệ bên cạnh nàng.
- Lại là nội bộ đấu đá.
Tổ