Sau khi Lục Nhất Hành nói xong câu này thì hiển nhiên Trác Dư Hân cũng thu liễm lại không ít, vì thế trên bàn cơm cũng yên tĩnh hơn.
Dù sao Lâm Dương cũng là ông chủ, ở lại với mọi người một lúc thì đi xuống lầu chào hỏi khách.
Mọi người ăn uống no nê xong thì Lục Nhất Hành đứng dậy đi tính tiền. Lý Lỵ ngăn lại, nói không cần nhưng vẫn không thể ngăn được anh.
Tiểu Bảo thấy Lục Nhất Hành rời khỏi phòng vip thì xoay người ôm lấy Lộ Ký Thu, nối: “Mẹ nuôi, ngày mai mẹ lại đến chứ?”
Lộ Ký Thu cầm khăn giấy, vừa giúp cậu bé lau miệng vừa trả lời: “Ngày mai sao, đợi cha nuôi con trở lại, con hỏi cha nuôi một chút nhé!”
Tiểu Bảo quyệt cái miệng nhỏ nhắn, nhỏ giọng thầm thì, nói: “Thì ra mẹ nuôi cũng cần phải nghe lời cha nuôi.”
Lý Lỵ cười cười, kéo Tiểu Bảo qua, nói là hôm nào đó sẽ hẹn cha nuôi và mẹ nuôi qua chơi.
Lộ Ký Thu bưng ly trà lên, khẽ nhấp một ngụm, gật đầu phụ họa.
Trác Dư Hân im lặng nãy giờ đứng dậy, nói muốn đi toilet, sau đó bước ra khỏi phòng vip.
Nghiêm Kha thấy Trác Dư Hân không ở trong phòng, thì lúc này mới nói với Lộ Ký Thu: “Hôm nay, Dư Hân có hơi nhiều lời, em cũng đừng để trong lòng.”
Lộ Ký Thu mỉm cười bưng ly trà, nhưng mà những lời Trác Dư Hân nói đều chẳng đâu vào đâu, nếu cô ta đoan chính ngồi im thì cũng không sợ cô nói đông nói tây.
“Hôm nào cùng nhau đến chỗ của Hạ Duy đi. Nghe nói cậu ấy mới đi du lịch một vòng quanh châu Âu, vừa mới trở về.”
Mọi người đang ở trong phòng tán gẫu thì chốc lát đã thấy Lục Nhất Hành trở lại.
Lộ Ký Thu đứng dậy mặc áo khoác, Lục Nhất Hành giúp cô lật cổ áo lên. Lúc này, Lộ Ký Thu mới chú ý tới sắc mặt của anh không được tốt cho lắm.
Nhìn anh nhíu mày thì nhỏ giọng hỏi: “Làm sao vậy?”
Lục Nhất Hành không muốn mang tâm trạng không tốt làm ảnh hưởng đến cô, thả lỏng chân mày, nắm chặt tay cô, nói: “Không có chuyện gì.”
Rõ ràng là có chuyện.
Lộ Ký Thu để mặc anh nắm, nếu anh đã không muốn nói thì trước mắt cô cũng không hỏi làm gì.
Lục Nhất Hành khom lưng, khẽ nhéo mũi Tiểu Bảo, “Lầu sau không cho phép con hôn mẹ nuôi.”
Tiểu Bảo xoay người ôm Lý Lỵ, bướng bỉnh làm mặt quỷ với Lục Nhất Hành.
Mọi người vừa mới mặc áo khoác thì Lâm Dương đã lên đây, nói chuyện vài câu thì mới phát hiện không có Trác Dư Hân ở đây, nghi ngờ hỏi: “Tiểu Trác đâu?”
Vừa dứt lời thì chợt nghe tiếng bước chân giẫm trên giày cao gót của Trác Dư Hân từ dưới lầu đi lên.
“Bọn tớ về trước, hôm nào lại gặp.” Lục Nhất Hành nắm tay Lộ Ký Thu, chào tạm biệt với Nghiêm Kha và vợ chồng Lâm Dương.
Mới vừa đi ra khỏi phòng vip thì đụng phải Trác Dư Hân.
Lộ Ký Thu vốn còn đang để ý có máy quay ghi hình nên muốn khách sáo chào tạm biệt Trác Dư Hân, nhưng lại bị Lục Nhất Hành nắm tay, trực tiếp đi vòng qua Trác Dư Hân.
Trác Dư Hân đứng tại chỗ có chút xấu hổ, nhưng mà ở bên máy quay không ghi hình được thì khóe miệng nhếch lên một nụ cười đắc ý.
Lộ Ký Thu đi theo anh tới bên cạnh xe, sau khi anh mở ghế phụ, thì cô vẫn không nhịn được mà hỏi: “Sau khi anh đi thanh toán trở về thì anh có gì đó không đúng lắm, rốt cuộc là làm sao vậy?”
Lục Nhất Hành nhìn cô, mím môi nói: “Em lên xe trước, anh nói chuyện đôi câu với đạo diễn tý.”
Lộ Ký Thu không thể làm gì khác hơn là ngồi lên xe, nhìn anh đứng trước xe, gọi Lưu Đồng lại rồi còn tắt micro đi.
Lục Nhất Hành quay lưng lại, cau mày hỏi: “Là chương trình chủ động mời Trác Dư Hân tới sao?”
Lưu Đồng gật đầu nói phải.
Lục Nhất Hành đè nén lửa giận, cố gắng để giọng nói của mình bình tĩnh hơn, “Là tuyên truyền cho cái gì?”
Lưu Đồng quan sát cả đêm, tự nhiên cũng thấy được biểu hiện trên bàn cơm của Trác Dư Hân, ít nhiều cũng đã hiểu vì sao Lục Nhất Hành lại đến tìm cô nói chuyện.
“Tổ tiết mục nói, các người sẽ đóng chung một bộ phim vào cuối năm.”
Lục Nhất Hành giơ tay cắt đứt lời Lưu Đồng, hỏi ngược lại, “Theo như lời của cô nói, những lời cô ta nói đêm nay, có thể cắt được bao nhiêu thì cắt hết đi.”
Lưu Đồng không có tiếp lời, bởi vì quả thực có rất nhiều nội dung cần cắt bớt.
Lục Nhất Hành than nhẹ một tiếng, một lần nữa đè micro trên cổ áo, “Làm phiền cô nói với nhân viên biên tập một tiếng, có thể cắt thì cắt hết, thiếu thì tôi có thể bù lại.”
Thực sự, những lời mà Trác Dư Hân nói trên bàn cơm tối nay không tính là đã đụng vào điểm mấu chốt của Lục Nhất Hành. Điều thực sự làm cho Lục Nhất Hành tức giận là lúc tính tiền Trác Dư Hân đã có ý đồ đi theo.
Ở dưới lầu có rất nhiều khách, anh không có mang cameraman theo, nghĩ rằng một mình đi xuống lầu sẽ không quá nhiều chú ý. Nhưng hết lần này tới lần khác, Trác Dư Hân lại huênh hoang đi theo, nhất cử nhất động đều giống như là sợ người khác không thấy được hai người bọn họ.
Sau khi thanh toán xong, lại muốn theo anh lên lầu. Lục Nhất