Lộ Ký Thu chạy chậm lên lầu, hoàn toàn không để ý tới hai người ‘một lớn một nhỏ’ dưới lầu.
Tiểu Bân đứng ở cửa phòng, nhìn bóng lưng giống như chạy trốn của Lộ Ký Thu, làm bộ ra dáng người lớn, nói: “Chị Tiểu Thu và anh hôn môi thật xấu hổ……”
Lục Nhất Hành che miệng ho nhẹ một tiếng, đi đến bên cạnh cậu, đổi chủ đề: “Sao em còn chưa ngủ?”
Tiểu Bân chỉ vào hướng phòng tắm, nói: “Em muốn suỵt suỵt.”
Lục Nhất Hành đành phải dẫn cậu nhóc vào phòng tắm.
Suỵt suỵt xong, Tiểu Bân giẫm trên cái ghế nhỏ, vừa rửa tay nhỏ, vừa hỏi Lục Nhất Hành: “Anh Lục, có phải chỉ những người yêu nhau mới có thể hôn môi không?”
Lục Nhất Hành sửng sốt một chút, lập tức đoán được có thể là Lộ Ký Thu đã nói gì đó với tiểu gia hỏa này.
“Chị Tiểu Thu nói với em như thế sao?”
Tiểu Bân lắc đầu nói không phải, “Chị Tiểu Thu nói, chỉ một người thích một người thì mới là loại tình cảm yêu đương của người lớn……”
Tiểu Bân lặp lại chính xác những lời mà Lộ Ký Thu đã nói.
Nghe vậy, Lục Nhất Hành cúi đầu cười cười, ôm Tiểu Bân trở về phòng ngủ, nói: “Nhất định chị còn nói là chờ em trưởng thành thì sẽ hiểu, đúng không?”
Tiểu Bân nằm trong ổ chăn, không ngừng gật đầu, chờ mong Lục Nhất Hành giải đáp thắc mắc.
Ai ngờ, Lục Nhất Hành nói chỉ một câu ——
“Chị Tiểu Thu của em nói rất đúng.”
Sáng hôm sau, lúc ba người ăn sáng thì bên ngoài nổi gió to, đến mức làm cho cửa sổ phát ra tiếng động.
Sớm định chín giờ sẽ xuất phát đi đến công viên giải trí, cuối cùng phải đợi đến mười một giờ, gió đã nhẹ hơn, nhưng trời lại bắt đầu mưa.
Nhiều hoạt động tại công viên giải trí bắt buộc phải đóng cửa, hành trình ngày hôm nay đành phải lên kế hoạch lại.
Tiểu Bân cũng không có bởi vì không thể đi công viên giải trí chơi mà buồn bã, bởi vì La Mẫn sẽ đến đón cậu sớm, xế chiều hôm nay là đón cậu bé đi.
Vẫn còn năm, sáu tiếng nữa thì La Mẫn mới tới căn hộ, chính vì thế tổ tiết mục liên hệ với một hợp tác xã mới —— Vương Quốc Trứng Phục Sinh.
Đây là một cửa hàng vẽ graffiti sáng tạo mới với dịch vụ trọn gói. Một vài người trẻ đã tạo ra không gian này chủ yếu để cung cấp cho mọi người một nơi để thả lỏng và đây còn là một cửa hàng công ích.
Ngồi trên xe của tổ tiết mục, mọi người xuất phát đến Vương Quốc Trứng Phục Sinh bí ẩn này.
Bởi vì thời gian cấp bách nên Lưu Đồng chỉ có thể giới thiệu cho hai người ở trên xe.
Bỏ một đồng xu vào một cái máy xoay được đặt ở cửa ra vào, xoay một cái thì máy sẽ nhả ra quả trứng màu trắng hoặc trong suốt. Đi vào bên trong thì sẽ đi qua khu viết, khu vẽ graffiti, khu ước nguyện và khu hoàn thành.
Và quả trứng độc nhất vô nhị sau khi được tạo thành đó sẽ được gửi đến người mà bạn chỉ định vào ngày này năm sau. Người đó có thể là người nhà, bạn bè, đối tác hoặc là chính bạn.
Một quả trứng thì cần mười đồng, mà mỗi người thì chỉ được một quả trong đời. Tất cả các loại sơn graffiti, giấy viết thư đều không tính phí. Bạn có thể lựa chọn nhận ‘quả trứng’ tại cửa hàng vào ngày này năm sau hoặc có thể lựa chọn ship cod. Mà mười đồng cho mỗi quả trứng thì chủ cửa hàng sẽ lấy một đồng để làm chi phí vận hành, chín đồng còn lại sẽ quyên góp cho các tổ chức từ thiện.
Trong chốc lát, mọi người đã đến ‘Vương Quốc Trứng Phục Sinh’.
Vì vẫn còn đang thử nghiệm nên không có bất kỳ hoạt động tuyên truyền nào, hơn nữa vị trí có chút hẻo lánh nên ở đây không có khách hàng nào.
Vừa xuống xe, trời vẫn còn gió, Lục Nhất Hành ôm lấy Tiểu Bân, còn Lộ Ký Thu thì vội vàng kiễng chân đội mũ cho cậu.
Hai tay nhỏ bé của Tiểu Bân ôm chặt lấy cổ Lục Nhất Hành, rất sợ gió to sẽ có bà bà độc ác xuất hiện như tối hôm qua.
Cách cửa ra vào khoảng chừng chục mét, Lộ Ký Thu mới khép chặt áo khoác của mình lại, vẫn chưa đứng vững thì đã được anh ôm choàng qua vai.
Ngẩn người một chút, sau đó cô lập tức vùi đầu dựa sát vào anh, đưa tay ôm lấy sau lưng Tiểu Bân. Ba người đi tới lối vào trước nhân viên công tác một bước.
Đến sảnh lớn, bên tai không còn tiếng gió rít nữa thì lúc này Lộ Ký Thu mới thở phào nhẹ nhõm.
Lục Nhất Hành thả Tiểu Bân xuống, còn chưa kịp giúp lấy mũ ra thì cậu nhóc kia đã bị những hình vẽ trên tường thu hút.
Chờ tất cả nhân viên công tác đến đông đủ, mọi người mới tiếp tục ghi hình.
Bởi vì vừa mới thông báo cho người quản lý nơi này hai giờ trước, cộng thêm đây cũng là lần đầu tiên ‘Vương Quốc Trứng Phục Sinh’ ra mắt khán giả khắp nơi nên đã sắp xếp cho một nhân viên dẫn đường giới thiệu.
Nhân viên của Vương Quốc Trứng Phục Sinh đeo micro xong thì dẫn ba người đi đổi tiền xu ở chỗ lối vào. Bắt đầu bước đầu tiên —— Xoay lấy trứng.
Cái này giống như cái máy xoay lấy trứng bình thường, nhưng mà trứng chỉ ra hai màu trắng hoặc trong suốt, mà khi xoay quả trứng thì bên trong cũng không có con búp bê gì đặc biệt, chỉ có một từ giấy A4 gấp đôi lại để viết thư.
Vượt qua cánh cửa đầu tiên, ba người đi vào khu viết. Căn phòng kính rộng hàng chục mét vuông này được trang bị các loại ghế khác nhau để ngồi viết, có cầu bập bênh cho trẻ em chơi đùa, xích đu nhỏ, còn có ghế dựa cho các cặp đôi, thậm chí là băng ghế đá để người già chơi cờ cũng có.
Phong cách khác biệt, không khí khác biệt, nhưng lại vô cùng hài hòa.
Ba người đi đến góc hẻo lánh mô phỏng một nhà ba người ăn cơm dã ngoại trên bãi cỏ giả, ngồi trên tấm vải dã ngoại ca rô đỏ trắng, nhân viên ra hiệu cho cả ba mở trứng xoay ra.
Tiểu Bân vặn không ra, cuối cùng phải nhờ có sự hỗ trợ của Lục Nhất Hành thì mới có thể thực hiện được.
Sau khi ba người lấy được giấy viết thư thì nhân viên công tác cười giới thiệu: “Bây giờ mời các vị mở ra giấy viết thư……”
“Thật ra mỗi một giấy viết thư bên trong trứng xoay đều là độc nhất vô nhị,” Nhân viên công tác ra hiệu để ba người so sánh, “đây là các bạn nhỏ ở trường suy giảm khả năng nói và ngôn ngữ trong thành phố này vẽ. Màu sắc họa tiết bên trong mỗi một tờ giấy viết thư đều rất đặc biệt.”
Nhìn kỹ, quả nhiên trên mỗi tờ giấy đều không giống nhau, có cầu vồng, có chim nhỏ đậu trên cành cây, có cô gái nhỏ với váy hoa xinh đẹp……
Nói xong, thì nhân viên công tác lấy ra một cái đồng hồ cát từ trong túi áo.
“Đây là đồng hồ cát trong mười lăm phút, hãy viết những điều mà mình muốn