Bốn giờ chiều, sau khi toàn thành công việc, cuối cùng La Mẫn đã đến căn hộ.
Bởi vì có liên quan đến nội dung công việc của Lộ Ký Thu cho nên mọi người không có đeo micro, điều này là để đảm bảo an toàn cho nghệ sĩ.
Tiểu Bân cũng không vì có La Mẫn đến mà nhõng nhẽo, ngược lại cậu bé vô cùng ngoan ngoãn đeo balo nhỏ trên lưng đi qua phòng 902 ở đối diện chờ La Mẫn. Bởi vì cậu biết La Mẫn tới là để bàn công việc với Lộ Ký Thu.
Ba người ở trong phòng khách trò chuyện đôi câu rồi Lộ Ký Thu dẫn La Mẫn lên lầu.
La Mẫn rất quen thuộc với cách thức làm việc của chương trình, mặc dù ê-kíp chương trình nói rằng họ đã tắt thiết bị ghi hình nhưng chị ấy vẫn kiểm tra các thiết bị trong phòng một lượt.
Lộ Ký Thu ngồi trên giường, chờ La Mẫn ngồi xuống ghế, thì mới lên tiếng hỏi: “Chị Mẫn, hai cái quảng cáo quay cùng một lúc sao??
La Mẫn nhẹ gật đầu, đưa lịch trình ba ngày tới cho cô.
“Ngày mai quay quảng cáo tinh chất dưỡng sáng da 2-in, ngày kia quay quảng cáo trang sức dòng R, tối ngày mốt ăn cơm với người bên nhãn hàng trang sức (1). Nếu như hết thảy thuận lợi trong ba ngày thì sau ngày kia có thể đưa em trở về. Nếu như việc quay bị trì hoãn chỉ có thể chậm thêm một ngày.”
(1) Bản gốc thì thứ tự của 2 quảng cáo này là trang sức trước rồi dưỡng da sau. Nhưng sau khi edit mấy chương sau thì quay quảng cáo cho dưỡng da trước rồi mới quay cho bên đồ trang sức nên mình đã tự đổi lại nhé!
Mỗi ngày quay một quảng cáo?
Lộ Ký Thu thở dài một hơi, đột nhiên cảm thấy áp lực rất lớn, nhất là hai cái này của thương hiệu hợp tác nổi tiếng quốc tế, nói chung là không cho phép cô phạm sai lầm.
“Em nhớ rồi…… Hai buổi quay quảng cáo này hình như không cùng trong một thành phố?” Lộ Ký Thu nghi ngờ hỏi.
La Mẫn gật đầu, “Không sai, tối ngày mai phải bay đến thành phố K trong đêm, không quá xa. Nếu như chín giờ tối có thể kết thúc công việc, thì ước chừng khoảng 1 giờ sáng sẽ tới khách sạn ở thành phố K để nghỉ ngơi.”
Lộ Ký Thu nhìn lịch trình của ba ngày tới, nhẹ nhàng gật đầu tỏ ý đã hiểu.
La Mẫn ngồi xuống bên cạnh Lộ Ký Thu, đưa tay vỗ vỗ vai cô, nói: “Chị biết chuyến đi lần này có hơi gấp gáp, nhưng hai cái hợp đồng quảng cáo này rất khó mới có thể tới tay chúng ta. Lúc trước khi đàm phán với bọn họ, bọn họ còn không muốn tách ra quay hình vào buổi sáng và buổi chiều đâu……”
Lúc chị ấy nói chuyện còn có chút cười đùa, Lộ Ký Thu ngẩng đầu cười cười, “Đã quá lâu rồi em không có bận rộn như vậy, có chút không kịp thích ứng.”
Đương nhiên La Mẫn hiểu, bằng không thì cũng sẽ không kiên trì tách ra quay hình, cân đối thời gian ba ngày với hai thương hiệu này, cũng là vì để cho Lộ Ký Thu không quá mệt mỏi.
“Được rồi, trước đó em cũng bận bịu đủ thứ, nói cho chị nghe một chút, em với Lục Nhất Hành tiến triển thế nào rồi?” Giọng nói của La Mẫn nhẹ nhàng không ít.
Lộ Ký Thu biết rõ, ý La Mẫn chính là chuyện liên quan tới Trác Dư Hân kia.
Nhưng vừa nhắc tới Lục Nhất Hành, Lộ Ký Thu lại muốn tránh chủ đề này, đứng dậy ngồi trước bàn trang điểm,vừa soi gương vừa nói: “Chị Mẫn, ngày mai phải quay quảng cáo cho 2-in, em có nên đi chăm sóc da mặt trước hay không nhỉ……”
La Mẫn biết Lộ Ký Thu cố ý né tránh chủ đề này, thế nên không tiếp tục truy hỏi, “Nhìn lịch trình, thì đêm nay em rời đi với chị, chủ yếu xem ngày mai có thời gian hay không.”
Lộ Ký Thu nhẹ giọng đáp lời, thì ra muốn rời đi trong đêm nay.
La Mẫn đứng dậy, lơ đãng thoáng nhìn bên cạnh gối đầu có con gấu bông nhỏ.
“Là Lục Nhất Hành đưa sao?”
Lộ Ký Thu nghe chị ấy hỏi như vậy thì xoay người lại, nhìn theo ánh mắt của La Mẫn thì ho nhẹ hai tiếng: “Vâng, đúng vậy.”
La Mẫn buồn cười nhìn cô, trêu ghẹo nói: “Em nha, không phải đã gặp người lớn rồi sao? Làm sao mà còn thẹn thùng như vậy?”
Lộ Ký Thu đi qua, kéo cao chăn mền lên, che kín con gấu bông nhỏ lại.
Nói đến lần gặp người lớn kia, Lộ Ký Thu bị đặt trong tình huống bị động hoàn toàn.
Lộ Ký Thu đang dọn dẹp được một nửa, thì thừa dịp La Mẫn ra ngoài ban công phòng ngủ gọi điện thoại, cô đã vội vàng chạy xuống lầu tìm Lục Nhất Hành.
Đi đến trước cửa phòng anh, hít một hơi thật sâu, thật ra chính cô cũng không hiểu vì sao cô lại khẩn trương đến như vậy, làm như thể giấu diếm người lớn lén đến gặp anh vậy.
Quên đi, không nên nghĩ nhiều như vậy.
[Cốc, cốc ——]
Gõ nhẹ cánh cửa hai lần, Lộ Ký Thu lập tức thu tay về, đặt ở sau lưng chờ anh mở cửa.
Cửa mở ra, Lục Nhất Hành đứng ở cửa, hai người bốn mắt nhìn nhau.
“Em, đêm nay em sẽ trở về với chị Mẫn,” Lộ Ký Thu lắp bắp nói, hai tay nhỏ chắp lại ở sau lưng, “Em sẽ quay quảng cáo vào ngày mai và ngày mốt. Nếu như mọi chuyện thuận lợi thì sau ba ngày sẽ trở về.”
Lục Nhất Hành nghe