Câu hỏi vừa được đưa ra, người xấu hổ nhất chính là Lộ Ký Thu.
Hai tay nhỏ bé nắm lấy góc chăn, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, trong đầu cô đều là tiếng cười nhẹ vừa rồi của anh và tiếng nước….
“Không có, chúng tôi vừa đang nói chuyện sắp xếp công việc trong mấy ngày tới khi em ấy nằm viện.”
Lục Nhất Hành ở bên cạnh hời hợt giải thích, vẻ mặt rất bình tĩnh, giống như vừa rồi không có chuyện gì đặc biệt xảy ra.
Ngược lại, La Mẫn cũng không nghĩ nhiều, dù sao quan hệ bây giờ của hai người cũng khác trước, dù hai người có chút bí mật nhỏ thì cũng là chuyện bình thường.
Gật đầu, đi tới bên cạnh, vừa giúp Lộ Ký Thu rót một ly nước vừa nói: “Em đã xét nghiệm dị ứng chưa?”
Lộ Ký Thu dựa lưng vào phía đầu giường bệnh được nâng lên, nghiêm túc trả lời: “Dạ, em đã lấy máu để xét nghiệm khi vừa tới rồi.”
“Kết quả thế nào? Lúc nào thì có?” La Mẫn vừa hỏi vừa đưa ly nước cho Lộ Ký Thu.
“Đoán chừng là ngày mai mới có kết quả.” Lục Nhất Hành giải thích giúp.
La Mẫn xem như cũng an tâm, thấy Lộ Ký Thu vẫn chưa đưa tay nhận lấy ly nước thì không khỏi tò mò nhìn cô: “Làm sao vậy? Bác sĩ nói bây giờ không thể uống nước sao?
Lộ Ký Thu trộm liếc nhìn anh một cái, không còn cách nào khác là chỉ có thể nhận lấy ly nước, tuy nhiên cô chỉ ôm ở trong tay chứ không có uống ngay.
“Chị Mẫn, bác sĩ nói muốn em ở lại quan sát mấy ngày. Mấy ngày tới chị có thể ở lại chỗ này không?” Lộ Ký Thu chuyển trọng tâm câu chuyện.
La Mẫn kiểm tra xung quanh phòng bệnh một chút, sau đó đi đến bên cửa sổ kéo rèm ra, hơi nghiêng người nhìn ra bên ngoài một chút, xác định chỗ tầng trệt không có vấn đề lớn về vấn đề riêng tư thì mới xoay người lại trả lời.
“Lần này em bị dị ứng, tổ tiết mục và cơ sở suối nước nóng cũng có phần trách nhiệm, ảnh hưởng đến rất nhiều nội dung, chị cần phải ở lại để cùng bọn họ thương lượng kết quả tốt nhất.”
Lộ Ký Thu gõ nhẹ ngón tay trên thành cốc, trầm ngâm gật đầu.
“Ngoài những thứ này, chị qua đây cũng muốn giúp em xử lý một số chuyện tiếp theo của album mới…”
Lộ Ký Thu nghe thế thì ngẩng đầu nhìn La Mẫn, có chút kinh ngạc hỏi chị ấy: “Album mới đã chuẩn bị xong chưa?”
Vừa dứt lời, Lộ ký Thu đã tự tính thời gian một chút, quả nhiên trong tuần này sẽ ra mắt thành phẩm.
“Gần đến rồi,” La Mẫn giơ tay liếc nhìn thời gian, “Sáng mai, có thể Tiểu Nhị sẽ đến bệnh viện, em ấy ở lại chỗ này với em, như vậy chị mới có thể yên tâm xử lý những việc này.”
Vừa nghe nói Miêu Nhị ngày mai có thể đến, trong lòng Lộ Ký Thu lập tức vui vẻ, bộ dáng kia có thể nói là mặt mày tươi cười, trong nụ cười mang theo niềm vui bất tận.
La Mẫn hơi sửng sốt, không kìm lòng được mà cười hỏi: “Làm sao mà em lại vui vẻ khi nghe Tiểu Nhị qua đây vậy?”
Lộ Ký Thu híp mắt cười lắc đầu, vừa bưng ly nước lên uống một ngụm, vừa nghiêng đầu nhìn Lục Nhất Hành.
‘Anh xem nhé, ngày mai Tiểu Nhị sẽ đến —— ‘
Ba người nói chuyện một lúc thì bác sĩ trưởng khoa đến khám. Ngay lập tức La Mẫn cùng đi ra ngoài nói chuyện, trong thời gian ngắn, trong phòng chỉ còn lại hai người Lộ Ký Thu và Lục Nhất Hành.
“Anh có muốn để người của tổ tiết mục đến đón anh hay không?” Lộ Ký Thu có chút vui vẻ hỏi anh.
Lục Nhất Hành nhận lấy ly nước rỗng trong tay cô, khóe miệng mỉm cười, nói: “Em nha, đừng có vui mừng quá sớm, một lát nữa chị Mẫn trở lại sẽ nói cho em biết là đêm nay chị ấy không có ở lại đây…”
“Tại sao…” Lộ Ký Thu mới không tin đấy.
Vừa thấp giọng thầm thì, vừa liếc mắt nhìn ra phía cửa, nơi đặt vali của chị Mẫn. Cả vali chị Mẫn cũng mang đến, chắc chắn sẽ không nói đi là đi đâu.
Lục Nhất Hành đột nhiên đứng dậy, cúi người lại gần cô, “Sợ ở cùng một phòng với anh như vậy sao? Hả?”
Lộ Ký Thu hất cằm, tựa lưng trên giường bệnh, không tự tin nói: “Mới không sợ đấy…”
Vừa dứt lời, chóp mũi đã bị anh dùng ngón tay khẽ nhéo một cái.
“Vậy tối nay, anh không đi.”
Lục Nhất Hành vừa nói xong thì La