Trần Anh Thư thần trí mơ hồ, lại thấy trước mặt mình là một người đàn ông thật đẹp.
Thuốc trong người không ngừng hành hạ cô từng cơn, không thể kìm lòng, bàn tay nhỏ cởi áo sơ mi của anh ra.
Bây giờ đây, cô nằm dưới thân anh như một con thỏ nhỏ sắp bị sói ăn thịt vậy mà vẫn không hay biết.
Chỉ làm những hành động đắc tội với anh, cởi áo của anh ra cô lại sờ soạn những múi bụng săn chắc.
Hai gò má ửng hồng, làn tóc xoăn sóng của cô xoã khắp giường như những súc tua của bạch tuộc.
Bờ môi căng mọng gợi tình, hai tay cô ôm vòng qua cổ anh.
Lúc này trong mắt anh, cô như một tiểu yêu tinh dụ hoặc khiến anh phải mê mẩn theo.
Dục vọng trong người trỗi dậy, rượu trong người anh cũng đã ngấm dần, ngà ngà say.
Tiểu yêu tinh dưới thân vẫn không ngừng nghịch ngợm.
Phong Thanh Dương nhìn người con gái đẹp đẽ dưới thân, không thể kìm lòng được nữa.
Anh hôn cô.
"Ưm"
Một nụ hôn bất ngờ, như sực tỉnh hai mắt cô trợn tròn rồi lại cuốn theo nó.
Bờ môi lạnh lẽo của anh hoà quyện với bờ môi căng mọng của cô, anh hôn thật sâu, lí trí từ đó cũng mất đi.
Môi lưỡi hoà hợp, những tiếng chụt chụt phát ra.
Càng ngày anh càng hứng thú hơn, mạnh bạo hơn, cả gan đưa bàn tay to lớn của mình cởi áo sơ mi của cô.
Vòng eo nhỏ vì cảm nhận được sự lạnh lẽo từ bàn tay anh mà không ngừng uốn éo.
Đẩy chiếc áo ngực lên cao, bàn tay lớn thản nhiên xoa bóp cặp đào căng tròn.
"Ưm...mm"
Môi cô phát ra những tiếng kêu nhưng lại nhanh chóng bị nụ hôn của anh nuốt chọn.
Đầu lưỡi bắt đầu khám phá khoang miệng của cô, tư vị ngọt ngào đều được anh thưởng thức.
Cho tới khi cô cảm giác không thể thở nổi thì anh mới lưu luyến rời môi cô, kéo theo một sợi chỉ bạc đẹp mắt.
Như bắt gặp được sự sống trở lại, cô thở hắt ra.
Tay cô đỡ lấy ngực anh.
Bờ môi lạnh lẽo của ác ma bắt đầu chuyển xuống vùng cổ, trượt xuống vùng xương quai xanh, những nơi đi qua đều để lại những dấu ấn đẹp mắt.
Động tác của anh ngày càng mạnh bạo, chỉ tiếc ngay lúc này không thể nuốt chọn cô vào trong bụng.
Tham lam mà ngậm lấy nhũ hoa, bị anh trêu đùa, nó ửng đỏ.
Bàn tay lại xoa bóp nhịp nhàng như ăn ủi.
Chẳng biết từ khi nào hai người lại rơi vào khoái lạc không thể rời khỏi.
Rất nhanh, trên thân hai người đã không còn mảnh vải.
Ánh đèn mở ảo toả ra khắp căn phòng, rèm cửa vì gió mà lay động, trên chiếc giường lớn màu xanh lam là hai thân thể không ngừng quấn lấy nhau.
Anh khẽ tách hai đùi cô để sang hai bên hông của mình, đặt thứ ấm nóng vào bông hoa kiêu hãnh mà cọ xát.
Theo phản ứng cô kẹp chân lại nhưng đã mắc thân anh ở giữa.
Cự Long liên tục cọ xát khiến người cô dần dần khó chịu