"Chỉ vậy sao?"
Anh hỏi lại lời cảm ơn của cô bằng một chất giọng lạnh lùng khó tả.
Cô chớp mắt với hai hàng lông mi dài cong vút nhìn anh không hiểu ý anh cho lắm.
"Ý anh là sao?"
Hỏi lại anh.
Cô thấy anh không trả lời mà chỉ đứng đánh ánh mắt sắc bén đối diện với cô, nhìn thấy những hành động khó hiểu của anh trên đầu cô bắt đầu suất hiện những dấu hỏi chấm.
Gương mặt có xinh đẹp nhưng cũng ngây thơ lắm!
Ánh mắt anh bắt đầu lướt xuống bờ vai nhỏ của cô, như nhận ra gì đó cô liền lấy tay kéo cổ áo đang xộc xệch của mình lên.
Sau khi chỉnh lại cổ áo, một tay cô đặt lên bàn, tay còn lại đặt nhẹ lên thành ghế để đứng dậy.
"Phong tổng, hôm nay..."
Trần Anh Thư đang có ý định hỏi hôm nay sẽ giao cho cô những công việc gì thì đột nhiên anh tiến đến.
Anh xoay chiếc ghế giám đốc ngược lại phía bàn làm việc, phần tựa lưng của ghế chạm đến cạnh bàn mà rung lên.
Cô vì chưa đứng vững được mà đã ngồi ngã ngửa xuống ghế, làn tóc dài xoã xuống mặt bàn phía sau làm vài tệp tài liệu không còn nằm yên chỗ cũ mà bay đi.
Gương mặt xinh đẹp liên tục thay đổi cảm xúc, bờ môi nhỏ nhắn như viên kẹo ngọt của cô khẽ mất máy nói.
"Tổng...ưm~"
Trần Anh Thư còn chưa kịp loading lại sự việc thì đột nhiên bờ môi lạnh lẽo của con ác ma phía trước đáp xuống môi cô.
Hai mắt cô trợn tròn như không thể tin vào việc đang diễn ra hiện tại.
Lần này không phải là do sự suy diễn của cô nữa mà là anh đang cưỡng hôn cô thật.
Anh...đang hôn cô, đang hôn cô sao?
Không thể tin được.
Cô đang bị anh cưỡng hôn, đang bị anh cưỡng hôn đấy!
Ôi mẹ ơi, chuyện gì vậy chứ.
Hãy nói với cô chỉ là đùa thôi.
Phong Thanh Dương hồi nãy vì mùi hương trên cơ thể cô mà làm anh mất lý trí.
Lại nhìn vào đôi vai gợi cảm không kiềm chế được mà làm càn.
Bờ môi lạnh lẽo của anh khẽ tiến đến mà ngậm lấy môi nhỏ của cô như một cơn càn quét mãnh liệt.
Chiếc mũi cao vút của anh liên tục chạm vào mũi cô mà thở ra những hơi thở quyến rũ, nam tính.
Tàn tay to lớn ấy chạm lên gương mặt nhỏ giữ lấy nụ hôn không muốn cho cô phản ứng.
Trong lòng cô hiện giờ lẫn lộn nhiều cảm xúc.
Hai tay như buông lỏng không có một sự phản kháng nào đối với anh.
ngôn tình hài
Chỉ vừa mới chạm môi thôi đầu lưỡi của anh đã tiến vào bên trong khoang miệng.
Sẵn sàng khống chế hơi thở của cô bất cứ khi nào.
Trần Anh Thư như bừng tỉnh khi cảm nhận được đầu lưỡi tê dại của anh, cô không muốn nhận nụ hôn ướt át ấy, tay nhỏ khẽ chạm vào bờ ngực mà đẩy ra.
Tay phải thì có vết thương tay trái thì lực yếu, vốn cũng chẳng nhằm nhò