"Làm người tình của tôi đi, tôi đưa cô về"
Giọng nói của Phong Thanh Dương có chút lưu manh.
Câu nói ấy ngỡ như một tia sét ngang qua tai cô, vừa bất ngờ lại càng vừa sợ người đàn ông trước mắt.
"Người...!người tình sao?"
Cô hỏi lại với vẻ mặt hết sức lúng túng.
Theo như cô được biết làm người tình chỉ là lên giường để thỏa mãn tình dục, sẽ trở thành nhân vật ẩn giấu không thể danh chính ngôn thuận công khai xuất hiện cùng nhau và không được mọi người công nhận như một mối quan hệ hợp pháp.
"Tôi không muốn"
Trần Anh Thư quay mặt đi chỗ khác để lẩn tránh ánh mắt của anh, giọng cô nhàn nhạt nói tiếp.
"Tôi không muốn làm con rối tình dục, tôi dù sao cũng không vứt bỏ tôn nghiêm của bản thân chỉ để nhận lại sự nhục nhã ấy"
"..."
Trần Anh Thư nghĩ đi nghĩ lại cái câu "Làm người tình" "Làm người tình" thì trong mắt của cô không thể giấu đi nỗi căm phẫn ấy.
Anh coi cô là gì chứ, là người tình bóng đêm sao?
"Tôi không nghĩ em là con rối tình dục.
Trần Anh Thư, tôi thích em?"
Đột nhiên anh nói lớn khiến cô phải bàng hoàng.
Không nghĩ là câu nói đó lại được phát ra từ miệng của anh, một vị tổng giám đốc chỉ biết ức hiếp người khác vậy mà mở miệng ra lại nói thích cô sao?
Cô vốn là được sinh ra ở Cô Nhi viện cũng coi như thân phận không rõ ràng, nhan sắc có giới hạn không phải là quá xuất chúng nhưng theo cô nghĩ những người giàu có như anh đương nhiên sẽ không để mình vào tầm mắt.
"Tôi không xinh đẹp, thân phận thì không rõ ràng.
Anh nói xem anh thích tôi chỗ nào?"
"Vẻ bề ngoài không quan trọng, quan trọng là tâm hồn của em"
Tên lưu manh này cũng thật biết nói chuyện.
Tâm hồn sao? tâm hồn gì?
Cô nhìn theo hướng ánh mắt của anh đang nhìn chằm chằm vào ngực của mình.
Chẳng lẽ ngực của cô to lắm sao? Cô nhìn xuống.
Ừ, to thật.
"Cả cơ thể em tôi đều thích" nói xong anh định ghé sát mặt mình vào mặt cô chuẩn bị hôn thì bị tay cô chặn miệng.
"Anh nhìn lầm rồi, cơ thể tôi gầy trơ xương không có ngon gì cả.
Nếu anh muốn quá thì cũng có thể đi tìm mấy cô em nuột nà một chút"
Phong Thanh Dương là một người đàn ông vừa có vẻ ngoài xuất sắc, khí chất cao lãnh, còn có gia thế tốt.
Tài năng xuất chúng, đây chính là đối tượng của vô số thiếu nữ ai cũng muốn trở thành nữ nhân của anh, muốn kết hôn với anh.
Nhưng anh khinh thường những người đó, anh cảm thấy họ quá tầm thường suy nghĩ cũng cực kỳ nông cạn.
Từ trước tới giờ chưa đụng tới một người nữ nhân nào, vậy mà chỉ có mình cô làm cho anh cuồng si, có hứng thú.
Càng ngửi mùi hương trên cơ thể cô thì anh đã cảm thấy si mê không lối thoát, chỉ muốn chiếm lấy