"Khụ khụ, chuyện này không phải do em đấy chứ"
Nhìn thấy cô gái nào đó tự trách bản thân anh liền ngồi lại gần cô đưa bàn tay lên xoa đầu rồi nói.
"Không phải tại em, mẹ anh...chắc bà ấy có việc thật"
Nói xong không khí ngượng ngùng hẳn, hai người im lặng rồi bỗng anh anh có ý định tiếp tục làm chuyện hồi nãy, bàn tay to lớn sờ nhẹ lên má cô đưa môi mỏng gần sát lại thì đột nhiên cô đứng bật dậy khiến anh có chút hụt hẫng.
"À.
Để em lấy đồ ăn cho anh, nếu không ăn thì nguội mất ngon"
"Ừm" dù không thỏa mãn trong lòng nhưng anh vẫn gật đầu với cô.
Và cuối cùng thì hai người ngồi ăn sáng cùng nhau và không có chuyện gì mờ ám xảy ra.
Mẹ! Thằng con này vô dụng, nhưng mà nhất định sẽ cưới được con dâu cho mẹ sớm thôi.
Tuy không đến công ty nhưng hai người vẫn có thể ở nhà tự làm công việc được, anh dẫn cô vào một phòng sách khá rộng ở trong căn biệt thự, nơi đây là nơi làm việc riêng của anh mỗi khi về nhà.
Mới đầu vào cô còn không thể tin vào mắt mình, từ trước đến nay ở đây mà cô không biết có một căn phòng lý tưởng để làm việc thế này.
"Từ mai nếu em muốn thay đổi không khí làm việc thì có thể đến đây"
"Ừ" cô gật đầu rồi lại đi xung quanh phòng để tham quan một chút, xung quanh đều được đặt nhiều kệ sách ngăn nắp gọn gàng, ở phía góc ngoài còn có một chiếc cửa sổ nhỏ treo nhiều chậu lan xinh xinh.
"Phong Thanh Dương, vậy hôm nay chúng ta làm việc ở đây được không? Dù sao tình hình anh như vậy cũng không thể đến công ty ngay được mà"
Dù cô nói vậy nhưng trong lòng có vẻ không được chân thật cho lắm vì cô biết vốn anh đã đi lại bình thường từ lâu rồi nhưng cũng không nói toẹt ra được.
Anh chấp nhận lời đề nghị ấy của cô rồi đi chuẩn bị bàn làm việc cho cô cùng một chiếc laptop mới toanh, đặt vài tệp tài liệu nhỏ lên bàn kê sát lại bàn làm việc của anh, anh nói.
"Anh vừa mới mua chiếc laptop này cho em, em thấy thế nào"
Hai mắt cô sáng lấp lánh tỏ vẻ vừa lòng, Phong Thanh Dương cũng chu đáo gớm "Thích lắm, cám ơn anh"
Có chiếc laptop mới trong tay vậy là cô gái nhỏ hăng say làm việc đến cuối ngày, đang gõ phím thì đột nhiên cô lại cảm thấy người đang ngồi cạnh mình như bất động liền quay lại thì giật mình.
Hóa ra từ lúc nãy đến bây giờ anh vẫn chống tay nhìn cô.
"Anh không làm việc đi"
"Anh làm xong rồi, chỉ muốn ngắm nhìn em thôi"
Dẻo miệng là nghề