Edit : Linhxu
Beta: ss Thanh Nhã
“Buông!”
“Em muốn tôi buông hắn ra, hay là buông em ra?”
“Anh xuống khỏi người anh ấy, sau đó buông!”
Nghiệt Thần hơi hơi nheo đôi mắt lại, tươi cười tà ác: “Quả nhiên đúng vậy, em xem trọng tiểu tử này .”
“… Nhìn cái đầu anh ấy, cút xuống dưới cho tôi! !”
Sau một tiếng sư tử hà đông rống, mỗ nam ủy khuất kéo kéo ống tay áo hai người bọn họ: “Có thể cho tôi đứng lên trước không?”
“…”
Nghiệt Thần mới nhớ tới mình còn đang khóa ngồi ở trên người hắn, vội vàng đứng lên, kéo kéo giáo phục màu lam sẫm trên người, lạnh lùng trừng mắt liếc hắn một cái: “Nhìn sắc mặt ngươi thật giống quỷ, thật không hiểu ngươi có thể sống qua mùa đông này không.”
“Yên tâm, tôi so với các hạ sống lâu hơn nhiều lắm.”
KING đứng lên, đem bài tập nhét vào trong lòng Nam Cung Phiêu, đoạt lại Côca trong tay cô, ngẩng đầu lên, uống hơi cạn sạch. Sau đó phi thường thuận tay ném xuống hồ nhân tạo.
“Đông!” sau một tiếng vang thật mạnh, thân ảnh cao lớn xoay người rời khỏi bên hồ.
Kẻ thù gặp mặt nhìn nhau đỏ mắt, Nam Cung Phiêu đánh giá từ trên xuống dưới, nhăn mi lại thấp giọng hỏi: “Anh vào đây làm gì?”
“Nhiệm vụ!”
Nghiệt Thần liếc mắt một cái nhìn bóng dáng KING, tầm mắt đặt ở trong hồ nhân tạo, cái lon rỗng kia như thế nào còn không có nổi lên bọt khí? Hắn không phải đã uống hết sao?
Cho dù còn có Côca ở bên trong, cũng không thể chìm mất tăm như vậy được!
Nam Cung Phiêu vươn thẳng tay, cảnh cáo Nghiệt Thần: “Tôi nói cho anh biết, đừng làm rối loạn kế hoạch của tôi, có gì ngoài ý muốn, tôi sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội gì xử lý anh!”
“Chỉ bằng em?”
Nam Cung Phiêu quơ quơ ngón tay, kiêu ngạo trừng mắt, xoay người rời đi.
Nghiệt Thần thấy cô đi xa, xoay người lại, hai tay khoanh ở trước ngực, cùng đợi cái lon Côca kia, theo bản năng cho rằng nam nhân kia không phải người thường.
Một lát sau, lon Côca không có nhìn thấy, chỉ thấy một con cá sấu nổi lên mặt nước, bụng chậm rãi hướng lên trời, nước chung quanh dần dần hiện ra hồng sắc. Cái lon Côca chờ mong kia biến thành một cục “Côca sắt đá”, dán trên đầu cá sấu.
Nghiệt Thần nhất thời nheo đôi mắt lại, lấy di động ra, bấm dãy số của Aojie, trầm thấp nói: “Giúp ta điều tra partner của A Phiêu, cám ơn.”
…
Buổi chiều tan học, Nam Cung Phiêu ngồi ở dưới một tàng cây trên đường lớn trước cổng trường học, chuyên tâm xem truyện tranh, tiếp tục nghe MP3, cứ theo lẽ thường chờ đợi KING tan học.
Một lát sau, một thân ảnh cao lớn đột nhiên đứng ở trước mặt cô, kế tiếp quăng ra một phong thư, không có dừng lại, trực tiếp rời đi.
Nam Cung Phiêu cũng không vội vàng vươn tay, chỉ nhìn chằm chằm phong thư. Phong thư màu trắng nằm trên mặt đất, gió nhẹ thường thường thổi qua, nhưng không có thổi nó bay đi, chứng minh bên trong có cái gì đó nặng hơn giấy.
Một đôi giày da màu đen chậm rãi đi đến trước mặt, KING ngồi xổm xuống, nhặt phong thư lên, đưa cho cô: “Của em?”
“Chắc vậy.”
“… Không xem?”
“Đang đoán xem bên trong có cái gì.”
“…” KING rũ mắt xuống, trực tiếp mở phong thư ra, lấy ra một tờ giấy viết thư cùng thẻ tín dụng.
Phản ứng đầu tiên của mỗ Phiêu chính là đoạt lấy thẻ tín dụng, đôi mắt đẹp hiện lên hai ký hiệu $$ , đem thẻ nhét vào trong ba lô.
Phi thường rõ ràng tính cách của cô, KING mở thư ra, nhìn liếc qua một cái, trầm thấp nói: “Có người muốn hợp tác với em, ba ngày sau tìm em, cho em chuẩn bị.”
“Hắc hắc, tiếng Anh tiến bộ không ít.”
“Tôi đoán .”
“…”
Nam Cung Phiêu cầm lấy thư, đem túi sách quăng cho hắn cầm, hai người đứng lên, đi ra cổng trường. Cô vừa đi, vừa chăm chú đọc nội dung trong phong thư. Tựa hồ cá lớn còn chưa hoàn toàn tín nhiệm cô, yêu cầu cô tiến hành một hợp tác khác. Phỏng chừng chuyện của Đức Húc, hắn muốn xem biểu hiện của cô.
Cô đương nhiên sẽ không làm cho hắn thất vọng.
Nam Cung Phiêu nhắc tay trái lên, mở nắp đồng hồ ra, bên trong thấy một cái